Nhóm người Long lão tam từ ngoài đường về nghe được chuyện Bàng Dũng ở khách sạn cả buổi chiều.Có mấy người ngu dốt mà có thể kinh doanh? Bọn họ ngay lập tức nhận ra rằng rất có thể Bàng Dũng đã nhận ra điều gì, tất cả ở lại khách sạn thảo luận một hồi, cảm thấy dù gì sự việc cũng bị lộ rồi, không bằng dứt khoát nói ra luôn.Bọn họ nhiều người thế cơ mà, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ lại không có máy giặt, bọn họ mua một cái máy giặt cũng không tính là vi phạm hợp đồng nhỉ.
Không đúng, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ với quản lý Vương chưa đàm phán, ngăn không cho họ phát tài.Vì thế một nhóm người quyết định tìm Diệp Mạn và Bàng Dũng nói rõ.Họ đi theo Chung Tiểu Cầm vào văn phòng, Long lão tam là người đầu tiên lên tiếng: “Trùng hợp thế, giám đốc Diệp cũng ở đây.
Chúng tôi có chút chuyện muốn nói với quản lý Bàng và giám đốc Diệp.”Sắc mặt Bàng Dũng không tốt lắm, Diệp Mạn an ủi anh ta bằng một ánh mắt rồi cười nhẹ nhàng nói: “Được rồi, mọi người ngồi đi, phòng làm việc của tôi bé để mọi người khó chịu rồi.
Tiểu Cầm, em chuyển vài cái ghế ở bên ngoài vào đây nhé.”“Vâng ạ, giám đốc Diệp.” Chung Tiểu Cầm ra ngoài, không bao lâu sau bảo các nhân viên trong tiệm chuyển ghế vào.Diệp Mạn thân thiện chào hỏi mọi người: “Mọi người ngồi xuống đi.
Ngại quá, gần đây bận quá, mọi người tới lâu vậy rồi mà chúng ta vẫn chưa có cơ hội nói chuyện.
Vừa hay, trước khi cuộc họp ngày mai diễn ra, mọi người có thể nói chuyện riêng với nhau thì tốt quá.”Cô điềm đạm, khách sáo như vậy làm cho khí thế hung hăng của đại lý có chút ngượng ngùng.Long lão tam vò đầu, ám hiệu qua ánh nhìn với đại lý bên cạnh, bất chấp mở miệng: “Chuyện là....!giám đốc Diệp, chúng tôi qua đây tìm cô là có chuyện muốn trao đổi với cô.” Thực ra Diệp Mạn đã đoán được lý do bọn họ tới đây, nhưng cô cố ý giả vờ, còn nhìn đối phương với ánh mắt cổ vũ: “Ông chủ Long, mời nói.”Long lão tam nói dứt khoát: “Chắc hẳn giám đốc Diệp và quản lý Bàng đã nghe nói rồi, hai ngày nay chúng tôi ở ngoài, mục đích là đến nhà máy sản xuất máy giặt!”Diệp Mạn gật đầu, nụ cười trên mặt không đổi: “Tôi cũng nghe nói một chút, cũng vì nhân viên khách sạn lo lắng mọi người ra ngoài bị lừa, do vậy cũng nói với chúng tôi một chút.
Nhưng cụ thể ra sao, tôi và quản lý Bàng cũng không rõ, rốt cuộc là sao gì vậy? Dù gì mọi người cũng đến tham gia hội nghị đại lý, nếu bị người khác lừa, trong lòng tôi và quản lý Bàng cũng không thoải mái.
Chúng ta đều là người quen cả, nếu tin tôi và quản lý Bàng, có thể nói rõ hơn, để tôi và quản lý Bàng cho mọi người ý kiến tham khảo.”Bàng Dũng nhìn thấy Diệp Mạn giành được quyền chủ động đàm phán chỉ với vài câu nói, sự nôn nóng trong lòng cũng vơi đi, ngả người về sau, nở nụ cười nói: “Đúng thế, các vị, con người của Bành Dũng tôi còn khiến mọi người không tin được ư? Có chuyện gì thì cứ nói rõ đi, không chừng chúng tôi còn có thể giúp đỡ đấy.”Các đại lý thấy Diệp Mạn và Bàng Dũng không tức giận chút nào, ngược lại còn trông rất dễ nói chuyện, sự lo lắng trong lòng đã không còn, mồm năm miệng mười mà nói.
“Giám đốc Diệp, quản lý Bàng, chuyện là như thế này.
Hôm qua chúng tôi ra ngoài chơi, giữa đường bị người của nhà máy sản xuất máy giặt thành phố Phụng Hà giữ lại, mời chúng tôi tới tham quan nhà máy sản xuất máy giặt.
Lúc đó chúng tôi cũng tưởng rằng đối phương là kẻ lừa đảo, nhưng họ thực sự đưa chúng tôi tới nhà máy sản xuất máy giặt.
Còn đề xuất hợp đồng, nói rằng có thể cung cấp cho chúng tôi giá thấp nhất.
Cho nên...!cái đó, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ không phải là chưa có máy giặt sao? Tiền của tiệm chúng tôi nằm ở đó hết đấy, bán thêm được một loại đồ điện có thêm một phần thu nhập, nhiều người trong nhà đều đợi chúng tôi hỗ trợ.
Vì vậy sau khi thảo luận, chúng tôi cảm thấy ý tưởng này khá tốt, hôm nay qua xem thế nào.”Nghe thế, Diệp Mạn cười và nói: “Thế à, cũng nên thế, mọi người đều làm kinh doanh nhỏ, bán nhiều mặt hàng thì kiếm thêm được nhiều tiền, ý tưởng này của mọi người rất tốt.
Chỉ là tôi không biết bên xưởng máy giặt kia đưa cho mọi người giá cả như thế nào, nếu không phiền thì nói cho chúng tôi, để chúng tôi đưa ra ý kiến tham khảo cho mọi người!”Các đại lý nhìn nhau, giá cả là một chủ đề khá nhạy cảm, quản lý Vương nhắc nhở họ phải giữ bí mật, nhưng Diệp Mạn đã hỏi rồi, không trả lời cũng không được.Long lão tam họ một tiếng, mơ hồ nói: “Rẻ hơn những sản phẩm có mặt trên thị trường khoảng vài trăm tệ”.Diệp Mạn cũng không tiếp tục hỏi, tươi cười nói: “Thế à, vậy cũng tốt, thế xưởng máy giặt có giúp mọi người vận chuyển hàng không? Cái này đã đàm phán ổn thỏa chưa?Các đại lý đồng loạt anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, nhẹ nhàng lắc đầu đáp: “Vẫn chưa thỏa thuận.”Diệp Mạn gật đầu: “Vậy mọi người nhất định phải thỏa thuận cho rõ ràng, phải suy nghĩ thấu đáo hết mọi khía cạnh, từ thời hạn giao hàng đến cách thức thanh toán khoản vay, vân vân.
Tốt nhất là lúc ký hợp đồng chính thức mọi người mời thêm một luật sư,tránh việc phát sinh vấn đề.
Tôi nghe nói bên Đông Phương Hồng còn chưa đòi được khoản vay của vài đại lý, lúc ký hợp đồng mọi người phải để ý nhé.”Câu này nói trúng tim của không ít người, bài học làm gương của Đông Phương Hồng còn bày rành rành ra trước mắt kìa!Các đại lý anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, có người thì nghĩ Diệp Mạn chỉ đe dọa thế thôi, còn có người thì nghĩ đây quả thật là một vấn đề.Nhưng mà vẫn cần mặt mũi chứ, Long lão tam bèn đại diện mọi người lên tiếng: “Cảm ơn giám đốc Diệp, đề nghị của cô rất hay, chúng tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ lưỡng.”Diệp Mạn mỉm cười gật đầu: “Được, các sếp đây cũng là người làm việc lớn, tôi cũng không cần nói thêm mấy chuyện ngoài lề nữa.
Duy nhất có một chuyện ngày mai là cuộc họp biểu dương chính thức của chúng ta, các vị không thể vắng mặt, có chuyện gì thì đợi đến lúc họp xong hết hẵng làm được không?”Yêu cầu này không quá đáng, hơn nữa vốn dĩ họ đến là để tham gia cuộc họp biểu dương, các đại lý liên tục gật đầu đồng ý: “Chắc chắn rồi, giám đốc Diệp hãy yên tâm, sáng mai chúng tôi sẽ không đi đâu cả.”Diệp Mạn ngẩng đầu nhìn sắc trời phía bên ngoài cửa sổ, nở nụ cười nói: “Thế được, chúng ta cứ quyết định thế đi.
Thời gian không còn sớm, tôi cũng không giữ mọi người nữa.
Mọi người về khách sạn nghỉ ngơi sớm đi, có chuyện gì cần tôi và quản lý Bàng giúp đỡ cứ đến tìm.”Các đại lý nghe ra ý đuổi khách, quả thật chẳng còn chuyện gì, đứng dậy líu ríu rời đi.
Đợi đến khi ra khỏi cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, một đám người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, họ đều cảm thấy có chút khó tin.“Thế này là xong rồi à? Giám đốc Diệp và quản lý Bàng không phản đối chút nào luôn?” Một đại lý đợi xong chuyện mới lên tiếng: “Chắc chắn rồi, tôi đã nói rồi mà, chúng ta bán máy giặt cũng không có xung đột với cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, giám đốc Diệp và quản lý Bàng đều là người phóng khoáng, chắc chắn sẽ không truy cứu đâu, các cậu cứ nơm nớp lo sợ, cả đám người chạy đến đây tìm họ, ngược lại thể hiện rằng chúng ta đã nghĩ quá nhiều rồi.”Một người khác sờ mũi nói: “Thế chẳng phải là do quản lý Vương nói giám đốc Diệp và quản lý Bàng không hợp cạ với xưởng của bọn họ, chắc chắn sẽ ngăn cản sao?”“Tôi thấy quản lý Vương quá lời rồi, giám đốc Diệp và quản lý Bàng có phải người nhỏ nhen thế đâu.
Ngược lại là ông ta đấy, cứ ẩn ý nói xấu giám đốc Diệp và quản lý Bàng, tôi nghĩ ông ta mới là người không đáng tin!”“Vậy lần hợp tác này còn làm nữa không đây?”“Đương nhiên là phải làm rồi, không nghe giám đốc Diệp nói à, thêm một mặt hàng mới thì có thêm lợi nhuận mà.
Có điều chúng ta phải cẩn thận, ông quản lý Vương này có vẻ khá xảo quyệt đấy, sau này lúc đi đàm phán phải kỹ lưỡng một chút tránh để bị lừa.”“Đúng thế, có gì về sau tìm một luật sư cho chắc ăn, đừng để bị lừa.
Theo tôi thấy, khoản vay không thể trả hết trong một lần đâu, hay là chúng ta trả tiền cọc một nửa trước, lỡ bán không được thì còn dễ trả lại hàng.
Nếu không gặp chuyện giống bên Đông Phương Hồng, đầu tư hết vốn liếng của công ty vào, muốn ngóc đầu dậy cũng khó đó.” “Không sai, điều này cũng phải cân nhắc viết vào trong hợp đồng.
Không thể trả tiền trong một lần, chúng ta về khách sạn rồi thương lượng tiếp.”Trong văn phòng, Bàng Dũng hỏi Diệp Mạn: “Cô có nhìn thấy họ bán máy giặt cho quản lý Vương thật không?”Vừa rồi những người ở các đại lý vẫn còn ở đây nên anh ta không thể nói gì, chờ bọn họ đi rồi, lúc này mới không thể kìm nén được nữa.Diệp Mạn nhìn anh ta cười: “Chứ gì nữa? Lẽ nào hai chúng ta có thể cản được à? Chúng ta càng cản thì càng có nhiều thương nghiệp muốn làm, mà ngược lại, nếu chúng ta im lặng, họ có thể bình tĩnh nghĩ về tính khả thi của việc này, sau đó thương lượng cẩn thận với quản lý Vương.
Với lại, chúng ta có lý do gì để ngăn cản mọi người kiếm tiền đây?” Những gì cô nói khiến Bàng Dũng không nói nên lời, anh ta ủ rũ nói: “Sao tôi lại cảm thấy khó chịu thế này!”Diệp Mạn đứng dậy, cầm lấy danh sách của các đại lý, đi đến trước bản đồ rồi lần lượt dán tên của các đại lý này lên một tờ giấy trắng nhỏ trên đó, sau khi dán xong, cô quay đầu cười với Bàng Dũng: “Quản lý Bàng, anh xem đi!”Bàng Dũng ngẩng đầu nhìn chằm chằm bản đồ một hồi cũng không thấy có gì: “Sao cô lại dán vị trí phân phối của các đại lý? Có gì khác nhau à?”Diệp Mạn cười: “Anh nhìn lại lần nữa xem, anh có phát hiện những đại lý này phân bố rải rác khắp nơi trong tỉnh không?”Bàng Dũng gật đầu, lông mày vẫn nhíu lại.Thấy anh ta vẫn chưa phản ứng, Diệp Mạn đành phải nói thẳng: “Bọn họ hợp tác không được suôn sẻ lắm.
Anh nhìn trên bản đồ xem, các đại lý phân tán rất rải rác, cũng có nghĩa là chi phí hậu cần giao hàng sẽ tăng lên rất nhiều.
Nếu các đại lý không thể lấy đủ hàng cùng một lúc, chỉ có thể lấy mười hoặc tám cái máy giặt thì phí hậu cần trung bình cho mỗi máy sẽ lên tới hàng chục đô.”Hầu hết các đại lý đều nằm ở vùng sâu vùng xa, cách xa thành phố Phụng Hà, điều kiện đường xá không tốt, tốc độ xe chạy rất chậm, muốn chở hàng qua lại phải mất ít nhất hai, ba ngày.
Tiền xăng, tiền công của tài xế và phụ xe, cộng lại cũng lên đến hàng trăm đô, đó không phải là một khoản tiền nhỏ.Sở dĩ bọn họ có thể trang trải những chi phí này là do các đại lý có liên kết với nhau, mỗi khi giao hàng sẽ có một chiếc xe tải lớn chất đầy hàng hóa lần lượt kéo tới và giao đến một số đại lý lân cận, bằng cách này, chi phí hậu cần sẽ được giảm bớt.
Nhưng bây giờ chỉ có hơn 30 đại lý hợp tác với quản lý Vương, hơn nữa các đại lý đều nằm rải rác, cách gần nhất cũng gần hàng trăm dặm, không có cách nào để gửi nhiều chỗ cùng một lúc để giảm bớt chi phí được.Vừa mới bắt đầu hợp tác, các đại lý đều dò đá qua sông, sợ hàng không bán được thì sẽ về tay mình,vì thế ban đầu hầu hết mọi người đều không dám mua quá nhiều.
Không cần bọn họ ra tay, vẫn có cuộc làm ăn giữa bên phân phối và quản lý Vương!Bàng Dũng chợt nhận ra: “Đúng rồi, sao tôi không nghĩ ra nhỉ! Nếu họ muốn hợp tác thì phải tổ chức giao hàng, chịu trách nhiệm quản lý, liên hệ, sắp xếp giao hàng.
Như vậy thì, nhà máy sản xuất máy giặt thành phố Phụng Hà phải lập bộ phận mới?”Diệp Mạn cười nói: "Thành lập bộ phận mới cũng không phải chuyện xấu, có thể thúc đẩy công ăn việc làm, vài người trẻ tuổi lại có việc làm, vậy cũng đáng mừng.
Vì thế quản lý Bàng, điều bây giờ chúng ta phải làm chính là không làm gì cả, chỉ cần chờ xem điều gì sẽ xảy ra.
Mặt khác, anh hãy bảo mật thông tin của các đại lý khác để tránh rơi vào tay quản lý Vương.”Bàng Dũng nghiêm túc nói: "Tôi biết rồi, lát nữa tôi sẽ khóa thông tin lại, chỉ có hai chúng ta có chìa khóa thôi, thông tin chắc chắn sẽ không bị lộ ra ngoài.”“Ừm, có gì anh nói riêng với mấy đại lý không nhúng tay vào chuyện này, cũng không cần nói gì hết, chỉ cần bày tỏ Lão Sư Phụ của chúng ta coi trọng bọn họ là được, sau đó tiết lộ chúng ta sang năm sẽ phát triển nghiệp vụ mới, để giúp mọi người đạt được điểm tăng trưởng lợi nhuận mới.” Diệp Mạn lại nói.Bàng Dũng ngay lập tức hiểu ý của cô: "Tôi hiểu rồi.” Không thể nói rõ ràng chuyện chuẩn bị bán máy giặt, nhưng có thể gợi ý.Sau vụ việc này, Diệp Mạn càng quyết tâm mở chuỗi cửa hàng trực tiếp điều hành, cô nói với Bàng Dũng: “Anh Bàng, chúng ta hiện tại chỉ có bốn cửa hàng trực tiếp điều hành, hai cửa hàng còn lại thì nằm ở các quận nhỏ, con số và phạm vi bao phủ thua xa Giáp Thiên Hạ, năm sau chúng ta phải cải tạo lại và đẩy nhanh tốc độ mở thêm cửa hàng mới.” Bàng Dũng đồng ý: "Năm sau tôi mở cửa hàng, thành phố Khê Hóa sẽ là nơi đầu tiên được chọn.
Dù sao thì cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ cũng thuộc huyện Trường Vĩnh, trực thuộc thành phố Khê Hóa, đồng thời cũng là công ty địa phương.
Nói về nó, người dân địa phương cũng có thể biết vài thứ, tương đối dễ triển khai công việc.”Diệp Mạn không phản đối: “Được, năm sau anh chuẩn bị việc khai trương cửa hàng và đào tạo quản lý.
Tốt nhất là chọn người phù hợp ở tại địa phương thì anh mới có thể phát huy mạng lưới quan hệ và nhận được sự chấp thuận của người dân dễ dàng hơn.”Hai người thảo luận kế hoạch mở cửa hàng mới trong năm tới ngay tại văn phòng.Sau khi các đại lý trở lại, bọn họ cũng liệt kê ra nhiều điều khoản, chuẩn bị quay lại đàm phán với quản lý Vương.Ban đêm gió yên sóng lặng.Sáng hôm sau, mặt trời chói chang, là một ngày đầy nắng, một biểu ngữ màu đỏ được treo ở trước lối vào khách sạn các đại lý, trên đó viết "Hội nghị tuyên dương các đại lý cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ lần thứ nhất", trước cửa trải thảm đỏ, hoa được đặt hai bên, các chị gái xinh đẹp đang đứng ở cửa chào đón khách mời.
Không nói tới hội nghị như nào, dù sao thì phô trương cũng đủ rồi.Các phóng viên được mời đến đã lấy máy ảnh ra để chụp hình quay phim khi nhìn thấy cảnh tượng này.Đúng chín giờ, các đại lý lần lượt bước vào hội trường.
Nơi này đã được tân trang lại.
Trên chiếc bục lớn màu đỏ, biển tên của các đại lý được đặt ở bên dưới, hàng đầu tiên là vị trí của quản lý cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ và các phóng viên báo chí, từ hàng thứ hai đến thứ năm là chỗ ngồi của các đại lý.
Chỗ ngồi của các đại lý được sắp xếp theo thời gian có mặt của mỗi người, ai đến trước thì ngồi trước, ai đến sau thì ngồi sau.Chín giờ rưỡi, cuộc họp đại lý đúng giờ bắt đầu.Người dẫn chương trình mặc lễ phục bước lên sân khấu báo tin vui cho mọi người: “Kính chào quý vị quan khách...!Trong một năm qua, vô số các đại lý đã cùng chung tay với cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ để tạo nên sự rực rỡ, tạo ra hết kỳ tích này đến kỳ tích khác.
Bốn tháng vừa rồi, các đại lý đã bán được tổng cộng 31200 chiếc TV màu và 27800 chiếc tủ lạnh, đây là vinh quang thuộc về các bạn.
Tiếp theo đây, tôi xin mời cô Diệp, giám đốc của Cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ lên phát biểu đôi lời.”Diệp Mạn bước lên sân khấu, mỉm cười cúi đầu chào: "Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đến thành phố Phụng Hà để tham dự cuộc họp khen thưởng đại lý hằng năm của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của chúng tôi, tất cả các bạn ở đây đều là những đại lý rất xuất sắc.
Hy vọng rằng trong năm sắp tới, chúng ta có thể tiến về phía trước và tạo ra những vinh quang lớn hơn nữa.
Bây giờ, xin mời quản lý Bàng của chúng ta lên sân khấu để trao giải thưởng cho các đại lý xuất sắc.”Câu nói vừa dứt, các đại lý phía dưới lập tức vỗ tay như sấm, rất nhiều người đều đang đợi công bố giải thưởng lớn, giải nhất sẽ được thưởng một chiếc xe hơi.
Bàng Dũng bước lên sân khấu, cười nói: "Cảm ơn tất cả các bạn đã đến đây.
Hôm nay, tôi và giám đốc Diệp sẽ trao giải thưởng cho tất cả các đại lý, cảm ơn sự hỗ trợ của mọi người trong năm vừa qua! Tiếp theo, xin được mời giám đốc Diệp công bố quán quân kinh doanh năm 1989 của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ!”Mọi người đầy mong đợi nhìn Diệp Mạn, đặc biệt là những đại lý có doanh số bán hàng tốt nhất.Diệp Mạn cầm phong bì mở ra, mỉm cười nhìn xuống, thông báo đáp án với giọng diệu rõ ràng rành mạch: “Quán quân kinh doanh của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của chúng ta năm 1989 là đồng chí Phùng Túc.
Trong một năm vừa qua, cậu ấy đã bán được tổng cộng 6432 chiếc TV màu và 3657 chiếc máy giặt, lập kỷ lục bán hơn 10000 chiếc trong một cửa hàng, xin mời đồng chí Phùng Túc!” Con số này khiến những người không rõ tình hình cũng phải hít hà.Một cửa tiệm mà có thể bán được nhiều hàng như vậy thì cũng quá đỉnh, chẳng trách giành được chức quán quân năm nay!Thực ra Phùng Túc không chỉ có một cửa tiệm, sau khi bọn Trình Chu rút lui khỏi thị trường, cậu ta liền dùng mọi nguồn lực trong tay mở liên tiếp mấy chi nhánh ở các huyện lân cận, thành tựu thu hoạch cũng dần hiện ra.Phùng Túc trước giờ luôn có phong thái trang nghiêm, nay đạt được giải thưởng to như thế, có được chiếc xe hơi đáng giá mấy vạn, trên mặt không giấu được sự vui vẻ.
Cậu ta lên sân khấu, nhận lấy chiếc cúp có khắc dòng chữ “Quán quân kinh doanh Cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ năm 1989” từ tay Bàng Dũng, sắc mặt vui như hoa nở nói: “Cảm ơn cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đã cho trao cho tôi cơ hội này, trong một năm tới đây, tôi sẽ làm cho nó càng thêm phát triển, càng thêm huy hoàng trong tay tôi!”Bàng Dũng và Diệp Mạn lần lượt bắt tay Phùng Túc: “Chúc mừng đồng chí Phùng, năm tới hợp tác vui vẻ!”“Hợp tác vui vẻ!”Phùng Túc cười híp mắt rồi ôm cúp đi xuống.Diệp Mạn mở bức thư thứ hai ra, nhưng cô không đọc mà lại tươi cười nói: “Danh hiệu đại lý xuất sắc của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chúng ta đều là dát vàng cả đó, mọi người giữ gìn cẩn thận nhé.” Bất ngờ tung ra 1 quả bom, các đại lý bên dưới cũng bắt đầu nhốn nháo, đặc biệt là những người top 2-5 chưa được nhắc đến tên.
Bọn họ vốn tưởng rằng bản thân chỉ đến góp vui, không ngờ còn có cả giải đem về, mà lại còn là làm bằng vàng nữa, cũng không ít tiền, chuyến này xem như không phí công vô ích.
Mọi người đều rất kích động.
Nhưng cũng nghe thấy tiếng mấy người top 5 vỗ ngực bùm bụp vì tiếc, chỉ thiếu có mấy chục món nữa là có thể đứng cùng hàng với các đàn anh hai vạn rồi, tiếc quá, sớm biết như này thì đã nỗ lực hơn rồi ngay từ đầu.
Hiệu xuất bán hàng của mấy đại lý top 2-5 còn thua xa Phùng Túc, bốn người gộp lại mới bằng một nửa của Phùng Túc.
Mỗi người bọn họ được tặng 1 chiếc motorola international*.*Motorola international: điện thoại di động thời đầu Tiếp theo là những nhà đại lý ưu tú có mặt ở đó, mười người một nhóm lên nhận giải.Vì không nhiều người nên tốc độ diễn ra rất nhanh, tầm 10 giờ là trao giải xong rồi.Trao giải xong, mọi người liền tụ tập lại trên bục chụp ảnh lưu niệm, hội nghị đại lý cũng kết thúc.
Diệp Mạn cầm micro cười nói: "Hội nghị đại lý xuất sắc lần thứ nhất của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của chúng ta đến đây là kết thúc.
Nhà hàng trên tầng hai của khách sạn đã chuẩn bị đồ ăn và rượu ngon, mời quý vị di chuyển đến nhà hàng và cùng nâng ly chúc mừng!”Bàng Dũng đích thân mời các đại lý đến nhà hàng để chiêu đãi họ.
Nhưng Diệp Mạn ở lại sau cùng.
Sau khi mọi người ra ngoài, cô gặp mặt trực tiếp các phóng viên đang thu dọn máy ảnh, nhét vào tay mỗi người một phong bì, cười nói: “Hôm nay mọi người vất vả rồi, mọi người di chuyển lên nhà hàng tầng 2 cùng ăn mừng nhé.
Sau này nếu có tin tức gì lại phải làm phiền mọi người rồi.” Khó lòng mà từ chối nên các phóng viên cũng đến nhà hàng theo.Diệp Mạn chiêu đãi những người trí thức này, trong khi Bàng Dũng uống rượu với những người buôn bán và trao đổi ly, rất sôi nổi.Phải hơn một giờ chiều mới tan tiệc, một vài đại lý thiếu kiên nhẫn đã đi ô tô trở về vào chiều hôm đó, nhưng hầu hết mọi người đều ở lại khách sạn.
Những người trở về thì không cần phải nói nữa, chắc chắn không có ý định hợp tác với quản lý Vương, còn những người ở lại thì không dám chắc.
Bàng Dũng luôn phái người để mắt đến hành động của các đại lý ở lại khách sạn.
Khi đến giờ tan sở vào buổi chiều, anh ta đến nói với Diệp Mạn: "Quản lý Vương đích thân đến cửa tìm Phùng Túc.”Có lẽ quản lý Vương cũng đã nghe được tin tức công bố trong hội nghị đại lý vào buổi sáng, biết được cá tính mạnh mẽ của Phùng Túc, không muốn bỏ lỡ lần đầu tư lớn này, vì vậy ông ta đã chủ động tìm đến.“Hình như Phùng Túc không đi cùng đám người Long lão tam đến nhà máy sản xuất máy giặt phải không?” Diệp Mạn nghi hoặc hỏi.Bàng Dũng gật đầu: “Đúng vậy, người đàn ông họ Vương này thực sự không bỏ lỡ bất kỳ điểm gì.cơ hội nào.
Tôi đã nói chuyện riêng với Phùng Túc, cậu ta rất lão luyện, không bày tỏ quan Nghe vậy, Diệp Mạn nhếch khóe miệng: “Vậy thì mặc kệ bọn họ muốn làm gì thì làm, phái người trông chừng bọn họ, không cần quan tâm đến những người khác, bọn họ càng làm người này.”càng phạm nhiều sai lầm, tôi muốn xem quản lý Vương dùng cách gì để thu phục những Bàng Dũng hơi bất an, nhưng bây giờ không còn cách nào khác, hơn nữa mối quan hệ của họ với các đại lý cũng cần được duy trì, nếu lúc này các đại lý buộc phải chọn một trong hai, điều đó có thể làm mất lòng bọn họ và thúc đẩy việc họ đến phía bên kia của nhà máy giặt thành phố Phụng Hà, điều này theo đúng nguyện vọng của quản lý Vương.
Tại đây, quản lý Vương vừa vào cửa liền chúc mừng: "Chúc mừng đồng chí Phùng, nghe nói đồng chí đã đoạt quán quân kinh doanh của Cửa hàng đồ điện của Lão Sư Phụ!” Phùng Túc nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn anh, không biết quản lý Vương đến gặp tôi có chuyện gì vậy?Quản lý Vương cười nói: "Là như vậy, rất nhiều nhà đầu tư đang tính hợp tác với xí nghiệp giặt là của chúng tôi, hiệu suất bán hàng của cửa hàng đồng chí Phùng tốt như vậy, nữa.”nếu chúng ta thêm một hạng mục nữa, doanh số bán hàng năm sau nhất định sẽ cao hơn Ông ta đã tính toán trong đầu, chỉ trong bốn tháng, cửa hàng của Phùng Túc đã bán được hơn 6.000 chiếc TV màu, theo con số này, có thể bán được ít hơn 20.000 chiếc TV màu mỗi năm.
Bán được bao nhiêu TV màu thì đương nhiên sẽ bán được bấy nhiêu máy giặt, đây chính là khách hàng lớn, nếu giành được thì năm sau họ có thể đảm bảo một phần doanh số.
Hơn nữa với biểu hiện xuất sắc của Phùng Túc cũng có thể thu hút thêm nhiều đại lý của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ.
Chẳng phải Diệp Mạn và Bàng Dũng hù dọa để khiến ông ta khó chịu sao? Lần này ông ta muốn bọn họ chứng kiến cảnh đại lý của ông ta giúp nhà máy sản xuất máy giặt bán được hàng, còn bọn họ thì chẳng thể làm được gì ngoài việc bất lực.
Mọi người ở cùng một khách sạn, vậy nên tất cả đều biết động tĩnh lẫn nhau.
Thật ra, Phùng Túc cũng biết những thủ đoạn nhỏ của các đại lý tư nhân.
Cậu ta nhìn quản lý Vương, hỏi thẳng vào trọng tâm: "Giá bao nhiêu? Thanh toán tiền hàng như thế nào? Hàng vi phạm hợp đồng bị trả lại thì tính thế nào? Phương thức giao hàng có sắp xếp gì không?”Quản lý Vương không biết trả lời một loạt câu hỏi này như thế nào.Thấy ông ta không trả lời được, Phùng Túc lạnh lùng nói: "Khi nào quản lý Vương chuẩn bị xong thì chúng ta hãy thương lượng tiếp.”Quản lý Vương có hơi khó chịu, nhưng đối phương lại không trực tiếp từ chối, cũng coi như vẫn còn cơ hội.Sau khi trở về, ông ta chiêu mộ cấp dưới và bắt đầu nghiên cứu hợp đồng, xem xét cẩn thận mọi khía cạnh.Ông ta xem vô cùng kỹ lưỡng, vì các đại lý đã nhiều mà còn phân tán rải rác.
Không giống như các cửa hàng bách hóa hay các đơn vị lớn như hợp tác xã cung cấp phân phối và tiếp thị đã hợp tác trước đây là chỉ cần thương lượng với bộ phận cấp trên là đủ, mà cần phải thương lượng với từng người một.
Với nhiều đại lý như vậy thì có cần một người liên hệ đặt biệt để thiết lập các vị trí tương ứng không? Mà chỗ của những đại lý này tương đối xa, có cần sắp xếp người để giao hàng không? Có nên quản lý riêng tài khoản của bọn họ không?Tính như vậy, trước hết phải bố trí một nhóm người để quản lý công việc của các đại lý.
Điều này đối với quản lý Vương và những người đã quen hợp tác với các tổ chức lớn rất khó chịu, bộ phận bán hàng phải tăng thêm nhân viên.Về phần hợp đồng, nhất định không được kém hơn hợp đồng đại lý hiện tại của Diệp Mạn, nếu không thì các đại lý chắc chắn sẽ không đồng ý.
Tuy vậy, quản lý Vương cũng có lo lắng, nếu những người này đồng loạt đến tìm ông để trả hàng thì sao? Bài học của Đông Phương Hồng vẫn còn ở ngay trước mắt.Vì vậy, sau cả một đêm đàm phán, cuối cùng bọn họ đã soạn thảo được một bản hợp đồng, ngày hôm sau sẽ mang nó đi đàm phán với bên đại lý.Nhưng chẳng được bao lâu, cuộc đàm phán lại đi vào bế tắc.Ban đầu, quản lý Vương cho rằng trở ngại lớn nhất trong chuyện này là Diệp Mạn và Bàng Dũng sẽ can thiệp, nhưng ông ta không ngờ rằng các đại lý mới là những người khó đối phó nhất.Phùng Túc phản đối mức giá, cậu ta nói thẳng: "Mức giá anh đưa ra quá cao.
Cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ còn tặng cho tôi một chiếc xe hơi giá 40.000 tệ, tương đương với việc tôi được hoàn 30 đến 40% lợi nhuận.
Còn các anh thì sao? Tôi phải bán bao nhiêu máy giặt mới có cơ chế phần thưởng tương ứng?”Vậy chắc chắn là không có rồi, quản lý Vương vội vàng nói: “Đồng chí Phùng Túc, giá cả này quá ưu đãi, đây đã là giá thấp nhất rồi, chúng tôi cũng cung cấp giá này cho các cửa hàng bách hóa.
Giá đã thấp như vậy, anh còn muốn giải thưởng gì nữa.”Phùng Túc lạnh lùng nhìn ông ta: “Quản lý Vương, vậy chúng ta chẳng còn gì để bàn nữa rồi.”Bàng Dũng đã gợi ý rồi, năm sau rất có thể cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ sẽ ra mắt máy giặt.
Tuy rằng hiện tại chưa biết giá cụ thể, nhưng Phùng Túc có lợi thế hơn, chi nhánh của cậu ta rất nhiều, tới lúc đó gộp tất cả lại, rất có thể sẽ đạt được quán quân kinh doanh của năm sau.
Chỉ cần có danh hiệu quán quân kinh doanh này, có thể được thưởng rất nhiều.
Tất cả những điều này cần tính vào thu nhập thực tế của cậu ta, với một người đã nếm trải vị ngọt như Phùng Túc thì những điều kiện trước mắt mà quản lý Vương đưa ra không hề hấp dẫn.Quản lý Vương chỉ đành nói lại: “Không, đồng chí Phùng Túc, chúng ta hãy bàn lại, có thể thương lượng mà.”Bên này Phùng Túc còn chưa đàm phán được, các đại lý bên kia toàn là đi đè đầu cưỡi cổ.
Nhiều người trong số họ chỉ muốn mười máy, tám máy giặt, lại còn ép giá xuống thấp, đề xuất đưa phụ kiện, giao trước một nửa tiền hàng, qua ba tháng mới trả nốt.
Quản lý Vương làm nghề bán hàng nhiều năm nhưng chưa từng gặp qua người nào khó tính như vậy.
Những nhà đại lý này, chẳng qua cũng chỉ là người buôn bán, kết quả còn thích thể hiện bản thân hơn người khác, người này yêu cầu nhiều hơn người kia, khoe khoang chẳng kiêng nể gì.Trước đây, quản lý Vương cho rằng Diệp Mạn đã khó đối phó rồi, nhưng khi gặp những nhà đại lý này, ông ta mới nhận ra rằng mình còn quá ít kinh nghiệm, một người yêu cầu có thái quá đến đâu cũng không thể so sánh được với hơn ba mươi mấy người.
Việc kinh doanh còn chưa đàm phán xong, lại còn nuốt cục tức trong bụng, quản lý Vương trở về liền nổi cơn thịnh nộ: “Mấy chuyện này không phải là họ cùng một giuộc với Diệp Mạn đi giở trò với mình đó chứ?”Tuy nói như vậy nhưng ông ta cũng biết điều đó là không thể.
Nếu không phải đàm phán làm ăn cùng ông ta, mấy nhà đại lý đã sớm trở về, hơn nữa sắp qua năm mới, ai đủ kiên nhẫn ở đây lãng phí thời gian với họ chứ.
Sau khi trút giận xong, ông ta bóp trán, đau đầu nói: "Những người này khó đối phó như vậy, Diệp Mạn làm như thế nào để đối phó với họ được vậy?”Một nhân viên nam cấp dưới nhẹ nhàng nói: “Quản lý Vương, theo điều tra, để thu hút những đại lý này Bàng Dũng đã dẫn người và lái ô tô từ quận này sang quận khác.
Họ chạy đôn chạy đáo suốt 3 tháng trời dưới cái nắng mùa Hạ, tìm đến và đàm phán với từng đại lý một, gần như chạy khắp tỉnh.
Thời gian đầu họ lấy rất ít hàng, lúc đầu nhiều người chỉ lấy 5 tivi màu, có hôm chỉ lấy hơn chục chiếc, số lượng rất ít.
Hơn nữa, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ cũng hứa sẽ trả lại vô điều kiện nếu không bán được.
Doanh số bán hàng của các đại lý chỉ mới tăng mạnh trong ba hoặc bốn tháng gần đây, sau khi cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ được quảng cáo ở tỉnh Đài, trước đấy thì luôn ở mức bình thường." Cũng có nghĩa là, sự hợp tác giữa cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ và các đại lý không phải là chuyện trong một sớm một chiều, mà đằng sau đó là biết bao gian nan vất vả, đã phải trải qua muôn vàn khó khăn.
Nhà máy sản xuất máy giặt Phụng Hà muốn cướp đường làm ăn, lôi kéo các đại lý đến, trừ khi có một cuộc đổ máu ngay lập tức và mang lại đủ lợi ích cho các đại lý, nếu không sẽ không thể nhanh chóng chiếm được lòng tin của họ và nhìn thấy kết quả.Nhưng lợi ích làm sao có thể vừa nói ra là cho liền được, quản lý Vương cũng không thể làm chủ chuyện này.
Hơn nữa, các đại lý yêu cầu một số tiền nhỏ như vậy, ông ta cũng không có cách nào nói với những người phía trên kia.Vốn nghĩ rằng rất đơn giản, nhưng thực tế lại rất khó thực hiện.Quản lý Vương liếc nhìn cấp dưới của mình: "Tiểu Hoàng, cậu có ý kiến gì, nói cho tôi nghe một chút?”Tiểu Hoàng nói: “Quản lý Vương, chi bằng chúng ta học theo bên cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đi, lúc bắt đầu thì đồng ý với các đại lý, lấy ít hàng, không bán được thì có thể trả hàng vô điều kiện.
Đầu tiên hãy tạo dựng niềm tin với nhau, khi có doanh số và tiền, chắc chắn đại lý sẽ sẵn sàng mua thêm hàng.”"Nói thì đơn giản thôi." Quản lý Vương chỉ vào danh sách: "Cậu phải xem xem bọn họ ở đâu, muốn mười mấy cái máy giặt, rồi tôi phải bố trí xe gửi đến đó cho họ, số tiền ít ỏi kiếm được còn không đủ phí nhiên liệu, tiền công của tài xế! Cậu nhìn xem, báo cáo mấy chuyện này lên trên, nhà máy có đồng ý không?”Một lần bán được có khoảng 300 cái máy giặt, lại còn phải huy động nhân lực.
Những đại lý này thực sự làm ông ta thất vọng.Đây quả thực là một vấn đề, Tiểu Hoàng nhìn lướt qua danh sách và đưa ra một ý tưởng với quản lý Vương: "Quản lý, chúng ta có thể thương lượng với cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ.
Bọn họ hiện đã thiết lập một kênh giao hàng, mỗi tháng theo kỳ hạn họ sẽ giao hàng đến các đại lý này, chi bằng chúng ta trả một phần cước phí và nhờ họ giúp giao hàng để giảm chi phí vận chuyển ”.Ý tưởng này khá hay, nhưng quản lý Vương và Diệp Mạn sau lần trước đã chẳng vui vẻ gì nữa.
Bây giờ lại âm thầm săn trộm đại lý của đối phương, ông ta làm sao có gan đến cầu cứu đối phương.
Hơn nữa cho dù ông ta có thể vứt bỏ mặt mũi, đối phương cũng nhất định sẽ không dễ dàng đồng ý giúp đỡ.Quản lý Vương không kiên nhẫn liếc cậu ta một cái: “Cậu nghĩ ra cái ý tồi tệ gì vậy, không còn cách nào sao?”Tiểu Hoàng im lặng, không tiền không người, cậu ta cũng chỉ có thể nghĩ ra được như vậy, quản lý Vương không tán thành, cậu ta cũng chẳng còn cách nào khác.Quản lý Vương nói xong 2 câu cũng cảm thấy bản thân có chút quá quắt, vỗ trán lầm bầm: “Tiểu Hoàng, không phải tôi không muốn đồng tình với phương án này của cậu, có điều thực sự là...!Chúng ta liên hệ riêng với đại lý như vậy, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ nhất định sẽ không thoải mái thì sao có thể đồng ý giúp chúng ta giao hàng? Cách này rất khó có thể thuận lợi mà sử dụng, nên nghĩ cách khác đi.”Tiểu Hoàng im lặng một lúc và nói: “Quản lý Vương, nếu chúng ta tìm giám đốc Diệp thì khả năng cao bọn họ sẽ không đồng ý, nhưng nếu như các đại lý chủ động tìm đến thì sao?”Quản lý Vương nheo mắt: “Cậu nói vậy là có ý gì?”Tiểu Hoàng phân tích: “Quản lý Vương, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ có mối quan hệ hợp tác rất tốt với các đại lý, nếu các đại lý chủ động tìm đến, bên Lão Sư Phụ bọn họ chắc chắn không thể từ chối.
Chúng ta đề cập tới vấn đề này thì không tiện, chi bằng hãy để đại lý làm việc đó, sau đó sẽ trả phí vận chuyển cho bọn họ, phí vận chuyển 10 tệ cho một chiếc máy giặt, sẽ được giảm trực tiếp, để bọn họ đến nói chuyện với cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, như vậy chẳng phải giải quyết được vấn đề rồi sao?”Quản lý Vương càng nghe đôi mắt càng sáng lên, cuối cùng vỗ vai Tiểu Hoàng: “Thằng nhóc cậu được lắm, ý kiến này hợp lý đó chứ.
Để tôi xem Diệp Mạn lần này từ chối như thế nào, cô ta không phải rất thích giả bộ làm người tốt sao? Xem cô ta còn có thể giả bộ được nữa không.”Quản lý Vương ngay lập tức đi tìm các đại lý để ký hợp đồng.Ông ta đã nhượng bộ ở rất nhiều điều khoản rồi, không chỉ đồng ý cho họ chỉ đặt cọc một nửa, mà còn cam kết rằng nếu bán không được sẽ nhận trả lại, có điều trả hàng thì cần phải hẹn trước, thương lượng thời gian xong rồi mới trả.
Ngoài ra, chuyện các đại lý muốn lấy trước tầm 10 chiếc máy giặt đem bán thử xem hiệu quả có tốt không, ông ta cũng đồng ý nốt, hơn nữa còn ép giá xuống rất thấp.
Ví dụ là máy giặt tự động lồng đôi, lúc đầu báo giá cho Diệp Mạn là 600 tệ, bây giờ báo giá cho bên đại lý chỉ còn 550 tệ.Các đại lý rất hài lòng với điều kiện ưu đãi thế này.Thấy mọi người không còn ý kiến gì với hợp đồng nữa, quản lý Vương mới đưa ra vấn đề về việc vận chuyển: “Bởi vì mọi người lấy hàng ít, lại rải rác, nếu bên chúng tôi giao hàng từng cái thì mất nhiều thời gian và sức lực quá.
Vậy nên xưởng chúng tôi dự định trả tiền vận chuyển cho các cậu, một chiếc máy giặt trả 10 tệ tiền vận chuyển, các anh tự nghĩ cách chuyển máy giặt về.”Nghe đến đây, các đại lý không chịu.
Long lão tam lên tiếng đầu tiên: “Thế này sao được? Làm gì có xưởng nào không bao việc vận chuyển chứ, làm gì có đạo lý này? Cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ vận chuyển đến tận nơi cho chúng tôi đấy.”Quản lý Vương giơ tay lên: “Các anh nghe tôi nói, thật sự là không còn cách nào khác, chi phí vận chuyển riêng từng chiếc máy giặt quá đắt, không hề kiếm được tiền, các anh thấy có đúng không?”“Vậy thì cũng không thể không gửi hàng được chứ, bên anh vận chuyển cần tiền, vậy chúng tôi tìm xe thì không cần tiền à?”Các đại lý tức giận đáp.Quản lý Vương chịu thua: “Không giống nhau, không phải mỗi tháng cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đều chuyển hàng cho mọi người sao, mọi người nhờ họ tiện đường chuyển máy giặt sang luôn đi.
Dù sao họ cũng phải sang đấy mà, tiện đường chuyển thêm tầm 10 chiếc máy giặt cũng không cần thu thêm chi phí gì.
Còn về chi phí vận chuyển, nếu tôi là giám đốc Diệp, với khách hàng lớn như mọi người, chắc chắn sẽ không thu tiền đâu!”Đây là đang ra hiệu với họ một cách lộ liễu rằng phí vận chuyển có thể vào túi họ.
Mười chiếc máy giặt là 100 tệ, nếu như sau này số lượng nhiều thì còn tiết kiệm được nhiều tiền hơn, khoản này đều sẽ thành tiền túi của họ hết.Ai mà không muốn kiếm thêm tiền? Các đại lý đều lộ ra vẻ mặt đăm chiêu trầm ngâm..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...