Những từ "nhà máy sản xuất máy giặt" và "bộ phận bán hàng" đã mang lại một số ký ức tồi tệ cho Diệp Mạn.Cô vén tóc ra sau tai, mỉm cười rồi nói: "À, không biết bạn của quản lý Hướng giữ chức vụ gì trong bộ phận bán hàng, người đó có quyết định được không?”Quản lý Hướng không cảm nhận được sự thay đổi cảm xúc trong khi Diệp Mạn hỏi tới, anh còn tưởng rằng Diệp Mạn đang hỏi thăm tình hình của đối phương, vì thế anh đã lựa lời hay ý đẹp để nói: "Người bạn của tôi họ Vương, hiện đang là quản lý của bộ phận bán hàng, tôi nghĩ chắc chắn anh ta quyết định được chuyện đó, giám đốc Diệp cứ yên tâm, anh ta là một người bạn cũ của tôi, lát nữa tôi nhờ anh ta đưa ra một mức giá ưu đãi, không khiến cô chịu thiệt đâu.”Diệp Mạn đoán rằng chắc hẳn quản lý Vương chưa nói về mâu thuẫn giữa hai người họ.
Nếu quản lý Hướng biết việc đó thì anh ta cũng không đứng giữa lấy lòng hai người.Cô có thể không nể mặt quản lý Vương nhưng cô và quản lý Hướng hợp tác vô cùng ăn ý, huống hồ Diệp Mạn cũng muốn gặp mặt nói chuyện với quản lý Vương kiêu căng ngạo mạn, nếu có thành ý và giá cả hấp dẫn thì cũng không phải không thể hợp tác.Vì thế cô mỉm cười đáp: "Được, tôi tin lời quản lý Hướng nói, sau khi sắp xếp được thời gian hãy liên lạc với tôi.”Quản lý Hướng rất phấn khởi khi thấy cô đồng ý dễ dàng như thế: "Vậy làm phiền giám đốc Diệp, tôi sẽ liên lạc với anh ta sau.”Diệp Mạn gật đầu: "Nhất trí, có tin tức gì báo cho tôi biết.”Ngày hôm sau, quản lý Hướng gọi điện cho Diệp Mạn: "Giám đốc Diệp, chuyện là thế này, hôm nay quản lý Vương có thời gian rảnh.
Cô có thể đến gặp anh ta bất cứ lúc nào, anh ta sẽ dành thời gian gặp cô.”Diệp Mạn nghe vậy suýt nữa bật cười thành tiếng, rõ ràng quản lý Vương bảo quản lý Hướng liên lạc với cô, cuối cùng lại bắt cô đi gặp ông ta, người này đúng là không thay đổi một chút nào, vẫn tự tin như trước kia.Đáng tiếc bây giờ không giống như trước kia, Diệp Mạn kê điện thoại vào lỗ tai, ấn quyển vở, vừa viết vừa thản nhiên nói: "Anh Hướng, xin lỗi anh, hai ngày nay tôi đều bận, không thể thu xếp được thời gian được, khi nào tôi rảnh rỗi gọi điện cho anh.”Quản lý Hướng vô cùng thất vọng, nhưng nếu muốn hẹn thì hai bên đều phải có thời gian rảnh, vì thế anh ta hỏi: "Vậy khi nào cô có thời gian?”Diệp Mạn dừng viết, nói một cách chậm rãi: "Quản lý Hướng, anh cũng biết là tôi bận tối tăm mặt mày trong dịp tết Nguyên Đán, tôi còn phải giải quyết chuyện trong nhà máy.
Nếu anh hỏi khi nào tôi rảnh thì tôi cũng không thể nói cho anh biết được.”Quản lý Hướng cũng không ngốc, muốn sẽ tìm cách không muốn sẽ tìm lý do, bận đến mấy cũng có thể sắp xếp được thời gian, nói như này chắc là viện cớ rồi.
Nhưng Diệp Mạn không nói rõ ràng, cũng không thể tiếp tục hỏi, chỉ có thể nói: "Được rồi, khi nào rảnh chúng ta lại gặp mặt.”Sau khi cúp điện thoại với Diệp Mạn, anh ta lập tức gọi điện cho quản lý Vương: "Anh Vương, anh nói thật cho tôi biết đi, giữa anh và giám đốc Diệp có cãi vã gì không?”Quản lý Vương bắt đầu đùa cợt: "Tôi là giám đốc kinh doanh của bộ phận bán hàng, sao có thể có tranh chấp gì với cô ta chứ? Cô ta có nói gì à, anh Hướng, anh không thể nghe lời một phía từ người phụ nữ đó mà nghi ngờ anh em nha!”Nghe ông ta càng nói như thế, quản lý Hướng cảm thấy hơi phiền, anh ta giễu cợt: "Người ta không nhắc tới anh một chữ nào cả, ngược lại anh nói một tràng như thế, anh đang chột dạ sao? Anh Vương à, anh muốn ngờ tôi giúp thì phải nói thật lòng, bằng không thì đừng tìm tôi, tôi cũng không muốn phí công vô ích đâu!”Quản lý Vương nghẹn họng, im lặng một hồi rồi mở miệng than thở: "Không có gì hết, chỉ là...!lần nước người phụ nữ đó nhờ tôi lấy hàng, lấy hơn trăm cái nhưng lại muốn lấy hàng trước trả tiền sau, anh nghĩ tôi có thể đồng ý sao, lúc đó tôi chỉ có thể nói thẳng thôi, chắc cô ta không hài lòng chuyện đó, ôi chao, người phụ nữ đó thật nhỏ nhen.”Quản lý Hướng không nghĩ rằng Diệp Mạn là loại người nhỏ nhen, khi đó nhà máy sản xuất tủ lạnh của họ chịu áp lực từ các trung tâm mua sắm nên không lấy hàng từ nhà máy điện Lão Sư Phụ, sau đó Diệp Mạn cũng không so đo, mọi người vẫn hợp tác như trước."Chỉ vậy thôi sao? Anh không lừa tôi chứ?”Quản lý Vương sốt ruột nói: "Chẳng thế thì còn gì nữa? Tôi với cô ta còn có thể cự cãi chuyện gì! Tôi nói này anh Hướng, chúng ta là anh em cũng nhiều năm rồi, anh không tin tôi mà lại tin một người ngoài sao?”Quản lý Hướng bĩu môi: "Không phải anh em với nhau thì ai quản anh, anh còn muốn trưng đồ gia dụng của anh lên cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ nữa không?”Dĩ nhiên là muốn, bằng không thì một cán bộ cấp trung của một doanh nghiệp có lòng tự trọng cao như quản lý Vương hà cớ gì lại đi tìm Diệp Mạn, ông ta đành đáp: "Muốn chứ, anh cũng biết còn hai mươi ngày nữa là đến tết nhưng năm nay lại không đạt được doanh số, cá chắc là sẽ bị phê bình, anh Hướng giúp tôi phen này nhé.”Đầu năm nay doanh số bán hàng không tốt, quản lý Vương cũng không vội, máy giặt của bọn họ bán rất chạy vào năm 88, không cần lo lắng làm gì, sau một thời gian nữa sẽ tăng, nhưng đến lúc này vẫn không tăng.Đến cuối năm, hàng hóa vẫn còn tồn đọng ở nhà máy, các lãnh đạo phải chịu nhiều áp lực, quản lý Vương là người đứng mũi chịu sào.
Lúc này quản lý Vương mới vội vàng tìm kiếm các mối quan hệ ở khắp mọi nơi, nhờ bạn bè hỗ trợ chuyển hàng nhưng số lượng lại quá ít ỏi, nhiêu đó thật sự không thể giải quyết vấn đề.
Lúc này quản lý Vương mới biết nhà máy gia dụng Lão Sư Phụ bán được hơn 20.000 chiếc tủ lạnh, vì thế ông bèn nảy ra một ý nghĩ là nhờ một người bạn cũ là quản lý Hướng hỗ trợ dẫn dắt để chuyển hàng.Quản lý Hướng cảm thấy mình đã chịu thua, bèn dịu giọng: "Nếu muốn như thế thì anh nên thay đổi lại thái độ, chuyện này anh làm sai, anh đắc tội người ta trước mà bây giờ lại muốn người ta hỗ trợ, vì thế chúng ta nên hạ thấp bản thân một chút.
Chiều nay tan làm sớm, tôi cùng anh đi đến cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ để xin lỗi Diệp Mạn, tôi đứng giữa giúp hai người làm hòa, nói xong rồi thì bỏ qua chuyện này.”Quản lý Vương không được vui cho lắm, nhưng bây giờ ông ta đi cầu xin người khác giúp đỡ, vì thế nên không vui đáp lời: "Được rồi!”Vào lúc bốn giờ chiều, trong khi Diệp Mạn vẫn đang bận rộn trong văn phòng, đột nhiên Chung Tiểu Cầm gõ cửa bước vào: "Giám đốc Diệp, quản lý Hướng của nhà máy sản xuất tủ lạnh và và quản lý Vương từ nhà máy sản xuất máy giặt đã đến đây.”Diệp Mạn kinh ngạc nhướng mày: "Mời họ vào đi, pha một ấm trà mang lại đây.
Bảng giá tủ lạnh chị nhờ em đi thu thập ở đâu rồi? Mang đến đây cho chị xem.”"Dạ." Chung Tiểu Cầm vội vàng đi ra ngoài làm những việc cô phân phó.Hai phút sau, quản lý Hướng tươi cười bước vào văn phòng, vừa đến nơi liền xin lỗi Diệp Mạn: "Ôi, giám đốc Diệp, xin lỗi cô, lần trước nhà anh Vương có chuyện nên tâm trạng không được ổn định, nói chuyện cũng khó nghe, cô đừng để trong lòng.”Quản lý Vương vuốt mũi: "Đúng vậy, giám đốc Diệp, lúc đó tâm trạng tôi không tốt nên đã lơ là với cô, cô đừng tức giận, lúc ấy tôi cũng chưa nói là không đồng ý, chỉ là nói phải về cân nhắc...”Diệp Mạn cắt ngang lời giải thích của ông ta: "Tôi hiểu rồi, chỉ là chuyện vặt vãnh thôi, quản lý Vương không nên để trong lòng, nếu hôm nay ông không nhắc thì tôi đã quên lâu rồi.
Mời hai người ngồi xuống nói chuyện!”Thấy thái độ hiền hòa như thường lệ của Diệp Mạn, quản lý Hưởng thở phào nhẹ nhõm, anh ta kéo quản lý Vương ngồi xuống: "Tôi đã nói rồi, giám đốc Diệp là người rất thẳng thắn, quản lý Vương, anh còn không mau lại cảm ơn giám đốc Diệp đi.”Quản lý Vương ngượng ngùng đáp: "Cảm ơn giám đốc Diệp đã thông cảm.”Diệp Mạn xua tay, cô mời bọn họ uống trà, sau đó ôn tồn đáp: "Mọi người đều vì công việc mà, tôi hiểu chuyện đó.”"Giám đốc Diệp thật sự là người hào sảng." Quản lý Vương cảm thấy Diệp Mạn nói nhiều như thế nên cũng bất chợt thẳng lưng, nhà máy mới mở cửa thì sao, cũng chỉ là nhà máy tư nhân nhỏ lẻ, làm sao có thể sánh ngang với một nhà máy lớn trong tỉnh như bọn họ.
Thôi, đừng nói đến chuyện đó.Quản lý Vương đặt tách trà xuống, đặt tay trái lên đầu gối, nói thẳng với Diệp Mạn: "Giám đốc Diệp, chuyện là như thế này, nghe nói bọn cô muốn lấy mười nghìn chiếc tủ lạnh.
Cô có thể thấy tủ lạnh và TV đều có thể bán, máy giặt cũng như thế, tôi thấy ở cửa hàng của cô thiếu một thứ duy nhất là máy giặt, tình cờ là nhà máy của chúng tôi cũng có sẵn một lô hàng, đều có thể mang lên trưng bày.”Diệp Mạn gật đầu: “Quản lý Vương nói cũng không sai, không biết nhà máy sản xuất máy giặt bên kia định sản xuất bao nhiêu máy giặt?”Sản xuất ra nhiều hay ít, đương nhiên là càng nhiều càng tốt.
Quản lý Vương suy nghĩ một lúc rồi duỗi hai ngón tay ra: “20.000 cái thế nào? Tôi nghe nói cô đã bán 30.000 cái cho nhà máy của lão Hướng.”Diệp Mạn cười cười: “Quản lý Vương đúng là điều tra rõ ràng thật, có điều đó là chuyện vài tháng trước, thời gian quá ngắn, 20.000 cái có hơi khó khăn.
Mà thôi, trước hết phía ông định sản xuất những loại máy nào?”Quản lý Vương liệt kê ra một vài loại máy: “Máy giặt lồng đơn, còn có máy giặt lồng nhựa tự động C3, máy giặt lồng đôi bán tự động 2kg, chủ yếu là có mấy loại này, tất nhiên , nếu cô muốn dòng máy khác thì cũng có những loại khác, nhưng giá sẽ tương đối đắt, có thể lên tới vài ngàn.”Diệp Mạn tuy rằng không quá hiểu biết về máy giặt, nhưng nghe quản lý Vương nói cũng hiểu, mấy máy giặt đó đều là sản phẩm cấp thấp bởi vậy giá cả sẽ không quá cao.
Cô mỉm cười gật đầu: “Tôi hiểu rồi, giá cả của mấy loại máy giặt này thì sao?”Quản lý Vương đã chuẩn bị giá báo sẵn từ trước: “Máy giặt lồng đơn là 320 tệ một cái, còn máy giặt lồng nhựa tự động C3 là 450 tệ một cái, máy giặt lồng đôi bán tự động 2kg giá sỉ là 600 tệ!”Nghe có vẻ rẻ hơn nhiều so với TV và tủ lạnh, nhưng giá cả của máy giặt vốn dĩ đã tương đối thấp.Diệp Mạn cúi đầu nhìn thoáng qua bản báo cáo điều tra thị trường sáng nay Chung Tiểu Cầm đưa, trên đó không chỉ bao gồm giá của các thương hiệu máy giặt khác nhau mà còn có giá của những loại máy giặt cao cấp hơn, cuối cùng còn có thông tin mô tả về mấy mẫu mã kiểu dáng hiện tại đang bán chạy trên thị trường.Cô gấp tờ giấy lại: “Quản lý Vương, tôi thích máy giặt lồng đôi bán tự động 2kg hơn.
Cái này giá 400 tệ đi, tôi lấy nó.”Còn về máy giặt lồng đơn, mặc dù giá rẻ nhưng nó không hợp sử dụng.
Nó chỉ có thể giặt quần áo mà không thể vắt nước, bây giờ trời lạnh, máy giặt không thể vắt nước còn cần mình phải tự mình vắt khô, khác nào đi đóng băng tay, chi tiền mua cái máy này quá không đáng.
Những người khác thì Diệp Mạn không biết, nhưng bản thân cô sẽ không nỡ bỏ ra ba bốn trăm tệ để mua một chiếc máy giặt như vậy, với số tiền ít ỏi đó, thà tiết kiệm mua một chiếc lồng đôi còn hơn, nó có thể vắt khô nước từ quần áo, trong mùa đông cũng sẽ khô nhanh hơn.“400? Quá thấp, không được, không được...” Quản lý Vương hoàn toàn thất vọng: “Giám đốc Diệp, cô không muốn hai loại kia sao? Mấy loại máy đó cũng rất tốt, hơn nữa còn rất rẻ, rất có lời.”Diệp Mạn nhẹ nhàng cười nói: “Không cần, nếu ông muốn bán cho tôi, tôi cũng chỉ muốn máy giặt lồng đôi bán tự động 2kg.”Quản lý Vương rất bất mãn: “Cô chỉ muốn một loại máy mà giá còn thấp như vậy.
Giám đốc Diệp, với giá cả này cô ở chỗ nào cũng không thể lấy được hàng, giá cả thương lượng cũng phải phù hợp, quá thấp thì không thành”Quản lý Hướng cũng hỗ trợ khuyên nhủ: “Đúng vậy, giám đốc Diệp, giá này của cô cũng chém quá lợi hại rồi, chỉ sợ lão Vương trở về cũng không thể làm chủ.”Diệp Mạn cười nhìn quản lý Hướng, hỏi: “Gần đây hẳn là quản lý Hướng không dạo qua thị trường rồi? Giá thị trường hiện tại cho một chiếc máy giặt lồng đôi bán tự động 2kg là khoảng trên dưới 700 tệ, mà ở thành phố Phụng Hà nó được bán với giá 680 tệ tại các cửa hàng bách hóa, 650 tệ ở Giáp Thiên Hạ.
Nếu ngay thời điểm có chương trình hoạt động ưu đãi thì giá cả sẽ càng thấp.
Quản lý Hướng, anh cho rằng giám đốc Tiêu là loại người tốt bụng không kiếm được tiền còn sẽ hỗ trợ vận chuyển hàng hóa sao?”Quản lý Hướng khiếp sợ nhìn cô, lại nghiêng đầu nhìn quản lý Vương: “Cái này...!Bỏ đi, tôi cũng không hiểu biết lắm về máy giặt, hai người tự nói chuyện, tôi đi ra ngoài hút điếu thuốc.”Diệp Mạn mỉm cười gật đầu, còn gọi Chung Tiểu Cầm tới tiếp đón quản lý Hướng.Sau khi những người khác rời đi, trong văn phòng chỉ còn lại quản lý Vương và Diệp Mạn.Không có quản lý Hướng, quản lý Vương nói chuyện càng thêm thẳng thắn, ông ta ngẩng đầu nhìn chằm chằm Diệp Mạn, ánh mắt không hài lòng: “Có phải cô còn hận chuyện năm ngoái hay không, Nếu không đồng ý thì cứ việc nói thẳng, làm như vậy trước mặt lão Hướng là có ý gì, cô đang giỡn với tôi sao?”Diệp Mạn nghe câu phản công này mà cảm thấy buồn cười: “Tôi đang giỡn với ông? Quản lý Vương, chẳng phải những gì tôi nói đều là sự thật sao? Đây là kết quả điều tra trên thị trường sáng nay tôi phái người đi tra.
Còn về dòng máy giặt đơn theo như lời đề cập của ông trên thị trường có rất ít người mua, máy giặt lồng nhựa tự động C3 trên thị trường cũng không được mấy người mua.
Là một doanh nhân, tất nhiên tôi muốn chọn một dòng máy bán chạy nhất và một mức giá phù hợp nhất.
Tôi nghi ngờ rằng báo giá của ông quá cao.
Thế thì có vấn đề gì sao?”Làm kinh doanh còn không phải là anh đến tôi đi, không ngừng thăm dò điểm cuối của đối phương? Sợ là quản lý Vương vẫn còn sống trong quá khứ, vẫn cho rằng mình nói giá bao nhiêu thì người khác phải chấp nhận vô điều kiện bấy nhiêu.
Nếu tư duy không thay đổi, chẳng trách doanh số của nhà máy sản xuất máy giặt ngày càng giảm sút! “Cô...!vậy cô cũng không thể đưa ra mức giá 400 tệ quá đáng như vậy!” Quản lý Vương tức giận nói.Diệp Mạn cười giễu cợt một tiếng: “Quả đáng à? Quản lý Vương,chúng ta làm ăn quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám.
Năm ngoái chân trước tôi tìm được ông, không bao lâu, cửa hàng đồ gia dụng Giáp Thiên Hạ của giám đốc Tiêu khai trương, trong đó có đủ các loại đồ điện gia dụng.
Chẳng lẽ thật sự là trùng hợp?”Quản lý Vương có chút khó chịu trước thái độ hùng hổ doạ người của Diệp Mạn: “Ý cô là sao? Cô được phép bán còn người khác thì không được bán đúng không?”Diệp Mạn thấy ông ta không thừa nhận cũng không tức giận: “Được, Tôi có thể bán thì người khác cũng có thể bán.
Nhưng giám đốc Tiêu có tư bản hùng hậu và mạng lưới quan hệ rộng rãi trong ngành thiết bị gia dụng ở thành phố Phụng Hà.
Nếu anh ta sớm có ý tưởng này, tại sao anh ta lại dìm chết tôi với chỗ linh kiện gia dụng? Mở trung tâm mua sắm không phải là có lợi hơn so với bán linh kiện sao? Hơn nữa tôi e là ông không biết, ngày khai trương trung tâm đồ gia dụng Giáp Thiên Hạ tôi cũng có mặt, giám đốc Tiêu chính miệng nói với tôi, là ông đã nói ý tưởng của tôi cho anh ta.” Quản lý Vương vốn có chút chột dạ khi bị nói trúng tim đen không thể chịu được trước lời gặng hỏi này, nghe câu cuối cùng ông ta còn thật sự nghĩ là Tiêu Thư Dương nói với Diệp Mạn, sắc mặt ông ta tái nhợt, khí thế lập tức yếu đi nhưng vẫn không chịu nhận sai: “Đúng, là tôi nói cho giám đốc Tiêu nghe đấy thì sao? Ngay từ đầu lúc cô nói với tôi cũng không hề nói không cho phép tôi nói với người khác!”Diệp Mạn không thèm nói chuyện với loại người không biết đúng sai, cô cười nhẹ: “Đúng vậy, không ai quy định, nhưng ông phải giữ bí mật cho tôi.
Với tôi, rõ ràng là quản lý Vương người không thể tin cậy, hơn nữa ông còn quá thân thiết với giám đốc Tiêu.
Tôi là đối thủ cạnh tranh với giám đốc Tiêu.
Ai biết được ý tưởng hôm nay có phải là trò bịp bợm mà ông với giám đốc Tiêu hợp lực để gài bẫy tôi hay không, cho nên để bảo vệ quyền lợi cho đồ gia dụng Lão Sư Phụ, tôi có tiếng nói cuối cùng về giá mua, nếu cao hơn 400, tôi thà trong cửa hàng không có máy giặt.”Phí tổn đã hơn 400! Đây không phải là một mức giá quá hoang đường hay sao? Quản lý Vương bực bội thật sự, lúng túng đứng lên: “Được rồi, Diệp Mạn, đừng giả bộ, cô muốn trả thù tôi mà chơi tôi, là tôi ngu, tôi không thấy đường mới chạy tới cửa làm đồ chơi cho đứa đàn bà như cô.
Chuyện hôm nay tôi nhớ kỹ rồi, chúng ta hãy chờ xem!” Vừa nói, ông ta vừa sải bước ra khỏi văn phòng, đột ngột mở cửa phòng, bắt gặp ánh mắt của quản lý Hướng, ông ta đúng lý hợp tình hỏi: “Lão Hướng, có đi hay không?” Vẻ mặt quản lý Hướng nghiêm túc: “Rốt cuộc anh còn giấu diếm tôi bao nhiêu chuyện?”“Anh tin tưởng người phụ nữ kia, hay là tin bạn bè của anh nhiều năm?” Quản lý Vương thẹn quá thành giận chất vấn, nói xong ông ta cũng mặc kệ quản lý Hướng có đi theo hay không, sải bước ra khỏi đồ gia dụng Lão Sư Phụ.Quản lý Hướng không ngờ mình làm người trung gian cuối cùng lại nháo thành một mớ hỗn độn như vậy nên hối hận không thôi.
Anh ta bất đắc dĩ nhìn Diệp Mạn nói: “Cái kia...Giám đốc Diệp, thật xin lỗi, tôi không biết giữa hai người còn có câu chuyện như vậy, nếu tôi biết, tôi sẽ không tham dự vào việc này.”Diệp Mạn ôn hòa cười nói: “Chuyện này không liên quan đến quản lý Hướng, cũng là nguyên do phía tôi ngày hôm qua không nói rõ ràng với anh.
Vốn dĩ tôi muốn giữ thể diện cho quản lý Hướng, nếu có thể bàn chuyện, chúng tôi có thể mua một lô máy giặt nếu giá cả phù hợp, nhưng ai biết được khi quản lý Vương nghe tôi báo giá thì ngay cả thương lượng cũng không thèm, ông ấy đã chắc chắn rằng tôi đang muốn chơi ông ấy.
Làm buôn bán nào có chuyện nói cái giá ra là định như vậy, chắc chắn phải thương lượng, lúc đầu tôi nhất định sẽ đè giá cả thấp một chút, tôi tin quản lý Hướng cũng có thể hiểu được.” Lời này nói ra càng khiến quản lý Hướng thêm ngượng ngùng: “Tôi hiểu, chuyện này là tôi hồ đồ, không hỏi thăm rõ ràng đã giật dây loạn, rất xin lỗi giám đốc Diệp, vẫn mong cô thông cảm.” “Nói chi vậy, đều là chuyện nhỏ, làm ăn thương lượng thất bại cũng là chuyện bình thường, quản lý Hướng cũng không cần để trong lòng.
Anh vẫn nên nhanh đi tìm quản lý Vương đi, đừng bởi vì tôi mà ảnh hưởng đến giao tình nhiều năm của hai người, chúng ta nên hợp tác thế nào thì vẫn là hợp tác thế đó.” Diệp Mạn rộng lượng tỏ vẻ hết thảy đều sẽ không để trong lòng.Quản lý Hướng thở phào nhẹ nhõm, càng thêm cảm thấy quản lý Vương không công tâm, đầu tiên là giấu giếm mọi chuyện, sau lại hành động theo cảm xúc, người đã chục tuổi còn không bằng cô gái trẻ Diệp Mạn rộng lượng phân rõ phải trái.
Anh ta lại xin lỗi Diệp Mạn, sau đó mới rời đi.Bàng Dũng trở về vừa lúc gặp được một màn này, đám người đi rồi, anh ta đi theo Diệp Mạn vào văn phòng, tò mò hỏi: “Chuyện gì thế? Sao hôm nay quản lý Hướng lại chạy tới xin lỗi cô vậy?”Diệp Mạn kể đơn giản mọi chuyện lại một lần.Lúc nghe xong, Bàng Dũng rất vui vẻ: “Đúng vậy, tên quản lý Vương đó, lần trước chúng ta đến gặp ông ta, ông ta làm bộ như một quân tử, hôm nay cô còn pha trà chiêu đãi ông ta.
Theo tôi nói chính là quá lãng phí, nên trực tiếp lấy gậy đánh đuổi đi, cần quái gì ngại ngần, đừng để ông ta làm ô uế Lão Sư Phụ chúng ta.”Diệp Mạn bị chọc cười: “Tôi nể mặt quản lý Hướng, bằng không ai thèm quan tâm tới người không nhìn rõ tình hình như ông ta.”Nhắc tới cái này, Bàng Dũng liền bĩu môi: “Quản lý Hướng là một người khá tốt, sao lại đi làm bạn với loại người này.”Trong lòng Diệp Mạn nói, hai người bạn kia của anh cũng chẳng phải chẳng ra gì? Ai mà chẳng có lúc mù mắt đâu? Nhưng sau khi nghĩ lại, tốt hơn hết là đừng nhắc đến quá khứ đau buồn của anh Bàng, cô chuyển chủ đề: “Quản lý Vương chủ động tìm tới cửa đã cho tôi một chút ý tưởng.
Có một điểm ông ta nói đúng, trong cửa hàng của chúng ta có quá ít hàng hóa.
Điều hòa không khí thì giá cao, điện thì đắt, mà điện trong các thành phố nhỏ ở nông thôn thường không ổn định, thường xuyên bị cúp điện.
Hiện tại không vội chuyển hướng tiêu dùng nó đến cửa hàng nhỏ ngay bây giờ.
Nhưng máy giặt thì có khả năng, máy giặt tiện lợi thiết thực, giá bán cũng không đắt lắm, hẳn là sẽ dễ bán hơn, vì vậy tôi nghĩ chúng ta có thể cân nhắc tìm một loại máy phù hợp để giới thiệu trong cửa hàng.” Bàng Dũng vừa nghĩ cũng không có ý kiến: “Có thể thì có thể, nhưng chúng ta và nhà máy sản xuất máy giặt ở thành phố Phụng Hà cạch nhau rồi, trong tỉnh chỉ có nhà máy đó là nổi tiếng nhất, các nhà máy sản xuất máy giặt khác thì chưa có danh tiếng gì, cũng không biết tình huống cụ thể như thế nào.”Diệp Mạn cũng biết lấy hàng từ nhà máy sản xuất trực tiếp ở Phụng Hà là nhanh và tiện nhất, nhưng quản lý Vương và Tiêu Thư Dương quá thân thiết, không biết có phải là có quan hệ thân thích quanh co lòng vòng gì hay không, hơn nữa hôm nay bộ dạng nói chuyện công việc của ông ta cũng không đáng tin cậy, Diệp Mạn không tin ông ta, ai biết ngày nào đó người này có thể bán tin tức của điện gia dụng Lão Sư Phụ cho Tiêu Thư Dương hay không được.Cho nên chỉ có thể bỏ gần tìm xa.Cô suy xét vài giây nói: “Anh Bàng, anh chú ý tin tức của các nhà máy sản xuất máy giặt khác trong tỉnh, cũng như một số thương hiệu khác ở các tỉnh lân cận, trước tiên thu thập thông tin trước, sang năm mới tổng kết lại.
Dành chút thời gian đến chào hỏi mấy xưởng này.
Tôi không tin, không có người họ Vương đó chúng ta không thể tìm được máy giặt bán!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...