Diệp Mạn bị chủ nhiệm Mai vội vàng kéo ra khỏi nhà máy sản xuất TV Hồng Tinh, sau đó cô mới tìm cơ hội để nói chuyện: "Chủ nhiệm Mai, khoan đã, chút nữa đến Liên đoàn phụ nữ, cháu phải làm gì?"Bên phía Liên đoàn phụ nữ đã đặc biệt nhắc nhở chủ nhiệm Mai cầm theo tờ Nhật Báo Khê Hóa, mục đích gọi bọn họ qua đó đã quá rõ ràng, chắc hẳn là chuyện liên quan đến tin tức của tờ báo này.Diệp Mạn không biết làm thế nào, cô là đương sự của tin tức trên tờ báo này nhưng cô cũng chẳng phải là cán bộ của ủy ban phụ nữ, cô đến Liên đoàn phụ nữ thì có vẻ không thích hợp lắm, Diệp Mạn đang nhắc nhở trá hình chủ nhiệm Mai.Không biết là chủ nhiệm Mai nghe không hiểu hay bà cảm thấy chuyện này chẳng có gì to tát, bà dừng bước suy nghĩ vài giây, sau đó kéo tay Diệp Mạn nói: "Tiểu đồng chí à, ý tưởng này là do cháu đề ra, chắc hẳn trong lòng cháu đã có cách rồi nhỉ? Nói thật chuyện này quá đột ngột, bây giờ trong đầu cô rất loạn, nếu chút nữa lãnh đạo có hỏi, cô nói không rõ ràng thì cháu bổ sung giúp cô nhé!"Lúc này Diệp Mạn mới hiểu, chủ nhiệm Mai không tự tin, cho nên mới kéo một thanh niên khỏe mạnh như cô đi cùng.Kệ đi, cũng đã tham gia vào rồi, cô đã làm rất nhiều việc nên cũng không thể thiếu việc này, huống chi chủ nhiệm Mai cũng đã được báo trước, chắc hẳn không cần dùng đến cô đâu, nói không chừng cô đi theo chủ nhiệm Mai để cho có mà thôi.Vì thế Diệp Mạn cười nói: "Vậy cháu sẽ cố hết sức, à đúng rồi, cháu vẫn chưa tự giới thiệu nhỉ.
Trước đây cháu tên là Diệp Tam Ni, sau này đã đến đồn công an để đổi tên thành Diệp Mạn.
Cô gọi cháu là tiểu Diệp hay Diệp Mạn đều được hết."Không thể đứng trước mặt lãnh đạo, những người vốn đã không thân thiết, cứ gọi tiểu đồng chí tiểu đồng chí như thế được.Chủ nhiệm Mai cũng nghĩ đến điều này, vỗ trán: "Ôi trời, coi cô này, quên mất đấy, may mà có cháu nhắc cô.
Tiểu Diệp, đi thôi, chúng ta đi xe buýt nhé."Liên đoàn phụ nữ huyện nằm trong khuôn viên huyện ủy, cách nhà máy sản xuất TV không xa, hai người ngồi xe buýt chưa đến nửa tiếng đã đến nơi rồi.Chủ nhiệm Mai chỉ là chủ nhiệm hội phụ nữ của một nhà máy, tương đương với cán bộ cơ sở của Liên đoàn phụ nữ, nhà máy sản xuất TV trực thuộc thẩm quyền của Liên đoàn phụ nữ, cấp cao nhất mới là Liên đoàn phụ nữ huyện, lần này coi như là công việc báo cáo vượt cấp.Vì vậy chủ nhiệm Mai vô cùng lo lắng, đến trước cửa huyện ủy, bà không nhịn được dừng lại một bước, vuốt thẳng cổ áo và tay áo, hỏi Diệp Mạn: "Tiểu Diệp à, cháu thấy quần áo của cô thế nào, không có vấn đề gì chứ?"Diệp Mạn nhịn cười, nghiêm túc nhìn một lượt, sau đó giơ ngón cái lên nói: "Giản dị trang nhã, gọn gàng đoan trang.
À đúng rồi, chủ nhiệm Mai, đây là lần đầu tiên cháu đến huyện ủy, nên cái gì cũng không biết, lỡ như cháu khiến lãnh đạo không hài lòng thì phải làm sao? Cô nói cho cháu biết đi."Câu nói này quả nhiên có hiệu quả, chủ nhiệm Mai ngay lập tức rời sự chú ý: "Ôi trời, đồng chú tiểu Diệp, cháu căng thẳng quá đó, các lãnh đạo đều rất tốt, rất thân thiện, cháu đừng lo lắng, đi thôi!"Có lẽ vì Diệp Mạn còn lo lắng hơn cả bà, cho nên tâm trạng của chủ nhiệm Mai đã được xoa dịu đi rất nhiều.Hai người trực tiếp đi đến tầng có treo biển Liên đoàn phụ nữ, đồng chí thư ký đón tiếp bọn họ, dẫn bọn họ đến văn phòng của bộ tổ chức và tuyên truyền, một nữ cán bộ khoảng chừng bốn mươi tuổi, tóc ngắn ngang tai, mặc bộ quần áo Lenin đang ngồi trong phòng."Bộ trưởng Dương, chủ nhiệm Mai của hội phụ nữ ở nhà máy sản xuất TV Hồng Tinh đến rồi." Thư ký đứng ở ngoài cửa nhẹ giọng nói.Bộ trưởng Dương đặt chiếc bút trong tay xuống, nắm hai tay lại, nhìn ra ngoài cửa nói: "Vào đi!"Chủ nhiệm Mai và Diệp Mạn lần lượt đi vào, có chút băn khoăn.
Chủ nhiệm Mai chủ động chào hỏi: "Bộ trưởng Dương, cô tìm tôi à?"Bộ trưởng Dương nhìn hai người vài giây, chỉ xuống ghế nói: "Ngồi đi, chủ nhiệm Mai, nữ công nhân có liên quan đến bài báo trong "Nhật Báo Khê Hóa" là người của nhà máy các cô nhỉ?"Chủ nhiệm Mai ngồi thẳng lưng, hai tay ngay ngắn đặt trên đầu gối, nghe thấy bộ trưởng Dương nhắc đến tên bà nên nhất thời có chút lo lắng, bà giơ tay về phía Diệp Mạn: "Đúng vậy, bộ trưởng Dương, tôi cũng đã mang người tới rồi, đây là tiểu Diệp!"Diệp Mạn...Chủ nhiệm Mai, trước đó chúng ta có nói thế này đâu chứ! Sao vừa mới đến mà đã đẩy cô ra rồi hả?Diệp Mạn đành phải nở nụ cười: "Xin chào bộ trưởng Dương, cháu là Diệp Mạn, cũng là người tên Diệp xx ở trên tờ báo đó!"Câu nói này khiến bộ trưởng Dương bật cười.Bà nhìn chằm chằm Diệp Mạn vài giây: "Hoá ra là cháu à, cô gái nhỏ biết ăn nói thật đấy."Cô gái nhỏ này chẳng hề sợ hãi một chút nào, vô cùng tự nhiên và hào phóng.Diệp Mạn ngượng ngùng mỉm cười..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...