Tống Nguyệt Minh nghĩ ngợi lung tung, Ngụy Xuân Linh nhỏ hơn Vệ Vân Khai một tuổi nhưng mười tám tuổi mới ra khỏi cửa.
Bây giờ, con gái Tiểu Ninh vừa tròn một tuổi rưỡi, cô đã gặp qua một lần.
Cô bé đó rất đáng yêu, trắng trẻo làm cho người ta vừa nhìn đã thích mà từ khi kết hôn với Vệ Vân Khai, Tống Nguyệt Minh liền nhớ thương hai mẹ con này.
Tuy nhiên, cơ hội gặp mặt không nhiều lắm, hơn nữa thời gian còn kịp nên cô giấu chuyện này trong lòng.Hai mẹ con Ngụy Xuân Linh là nhân vật rất đặc biệt trong nguyên tác.
Khi đọc truyện tới đoạn này, Tống Nguyệt Minh rất chú ý đến họ.
Một là tình cảnh đáng thương của Ngụy Xuân Linh, hai là con gái Hà Ninh Ninh của cô ấy.Sau khi Vệ Vân Khai và anh em họ Dương Mẫn nhận nhau, Dương Mẫn và người nhà họ Ngụy bắt đầu qua lại, trùng hợp là cô ta đã sớm quen biết Ngụy Xuân Linh.
Hai người đều là quân tẩu, chồng là anh em có quan hệ cực tốt, điều này không thể nghi ngờ tăng thêm cảm giác Ngụy Xuân Linh tồn tại trong nguyên tác.Ngụy Xuân Linh cùng chồng quân nhân là tái hôn nên tình cảm của cô đối với người này là bình thường.
Vì Ngụy Xuân Linh còn nhung nhớ tới người chồng quá cố là Hà Bằng Trình người chồng quân nhân lại thích Ngụy Xuân Linh.
Sau khi kết hôn lại phát hiện không còn yêu nữa người chồng quá cố bắt đầu yêu chàng quân nhân quan tâm chăm sóc mình, vì mâu thuẫn liên tục nên tới cuối cùng, Dương Mẫn phải đứng ra giải thích mới giải tỏa hiềm khích trước đó.
Năm đó Ngụy Xuân Linh tái giá, con gái Hà Ninh Ninh sống ở nhà họ Ngụy, là con gái nuôi trên danh nghĩa Vệ Vân Khai.
Anh vẫn phụ trách trợ cấp cho sinh hoạt phí và học phí cho con bé.Trong nguyên tác ám chỉ Hà Ninh Ninh không giống người bình thường, thân phận kỳ lạ nhưng cuối cùng tác giả vẫn chưa giải được bí ẩn, Tống Nguyệt Minh có chút oán niệm.
Bây giờ, cuối cùng cô có thể nhìn thấy cặp mẹ con này.
Câu chuyện thuộc về họ trong nguyên tác chưa bắt đầu, người chồng đầu tiên của Ngụy Xuân Linh là Hà Bằng Trình còn sống, hiện đang trông con ở nhà bên cạnh.Nguyên tác miêu tả rõ nguyên nhân cái chết của Hà Bằng Trình, anh ấy đưa mẹ con Ngụy Xuân Linh tới nhà họ Ngụy ở.
Lúc trở về thì trời mưa to, không may giẫm lên dây điện trong nước nên bị giật chết.
Người nhà Hà mắng chửi Ngụy Xuân Linh có số khắc chồng, ngay cả Hà Ninh Ninh cũng không muốn nuôi, Hà Bằng Trình chết đã làm hai mẹ con bị đuổi về nhà mẹ đẻ, nhà nội không cho hai người trở về."Chị dâu, chị có chạy kim không?"Tống Nguyệt Minh phục hồi tinh thần, cúi đầu nhìn đúng là chạy kim.
Cô chỉ có thể gỡ chỗ sai rồi làm lại, Ngụy Xuân Linh ở một bên cẩn thận giúp cô.
Sau khi làm lại, Ngụy Xuân Linh hâm mộ nhìn ngón tay cô"Chị dâu, em có thể học đan áo len với chị không?"Tống Nguyệt Minh cười cười: "Được, em muốn đan cái gì?”Sắc mặt Ngụy Xuân Linh đỏ lên: "Em muốn đan một cái áo len cho Ninh Ninh và cha con bé.
Em đã mua sợi len, chị giúp tôi làm cái đầu nha?""Được."Cô vừa đồng ý, Ngụy Xuân Hoa liền nhanh như chớp chạy tới sân cũ.
Lúc cô ấy lấy một cuộn len màu hồng nhạt về, phía sau còn có một cô bé.
Đó là Hà Ninh Ninh vừa mới đi theo không bao lâu."Ninh Ninh, gọi là mợ Nghiên Nghiên, mợ Nghiên Nghiên sẽ dạy chúng ta đan áo len đấy!"Hà Ninh Ninh nhìn trái nhìn phải, nhếch miệng cười hô: "Mợ Nghiên Nghiên."Tống Nguyệt Minh nhớ tới trong nhà còn kẹo vội lấy cho đứa nhỏ mấy cái.
Ngụy Xuân Linh liên tục từ chối, bộ dáng rất ngượng ngùng nhưng cuối cùng vẫn bị Tống Nguyệt Minh cưỡng chế nhận lấy.“Em muốn làm một cái hơi lớn cho Ninh Ninh, hay là nhỏ hơn?""Lớn hơn một chút, dài hơn nữa cũng có thể mặc."Tống Nguyệt Minh chỉ cô bắt đầu đan, thuận tiện dạy cô một cách đan mới.
Ngụy Xuân Linh nhìn không chớp mắt, nghiêm túc học hồi lâu mới chậm rãi làm.
Hà Ninh Ninh ở một bên chơi đùa, nhìn có vẻ rất ngoan.Một nhà ba người không ở lại lâu, ăn cơm trưa xong liền rời đi.
Trước khi đi, Ngụy Xuân Linh nói sẽ không đan tay áo được thì lại đến tìm cô, Tống Nguyệt Minh đồng ý..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...