Thập Niên 80 Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước


----"Được gả cho Vương tử chính là phước đức ba đời của Vương Mai, cho dù trong lòng đàn ông có người phụ nữ khác thì sao chứ, chẳng phải vẫn tốt hơn ở thôn quê nghèo nàn sao.

" Một cô gái cùng tuổi với Vương Mai chua xót nói.

Vương Mai nhìn theo phía phát ra giọng nói, không khỏi buồn cười.

Cô ta biết đối phương, kiếp trước cô gái này gả cho một người đàn ông tốt, tuy rằng người đó không giàu có nhưng đối xử rất tốt với cô ta.

Lúc trước trở về từ huyện thành cô ta luôn hâm mộ qua đối phương, nếu có thể chọn, cô ta thật sự chẳng muốn cái gọi là phúc khí kia.

Vương Cương cực kỳ hưởng thụ sự ngưỡng mộ của người trong thôn, tâm trạng đang lâng lâng, một đám người chỉ biết trồng trọt làm nông ở trong thôn chẳng có chút tiền đồ, thật đúng là đáng buồn!Khi đến nơi, Vương Cương thúc giục người nhà họ Vương rời đi, nói cho hay là sợ chậm trễ công việc, Hoàng Như không biết còn khen con trai hiểu chuyện.

Vương Mai liếc anh ta một cái, đã nhìn thấu ý đồ của đối phương.


Người nhà họ Vương đặt hành lý ở trên xe bò, thấy tất cả đều được chuẩn bị chu đáo, mới yên tâm trở về làm việc.

Trước khi chia tay, Lâm Đinh Hương ôm chặt Vương Mai không buông, phụ nữ có thai rất dễ dàng xúc động rơi lệ.

Từ sau khi được gả tới đây, Vương Mai vẫn luôn làm bạn với cô, giúp đỡ cô, bây giờ cô phải đi, ngay cả người nói chuyện cũng không có.

Vương Mai chân tay luống cuống vỗ vai Lâm Đinh Hương, kiếp trước cũng có một màn này sao?Thời gian trôi qua quá lâu, cô đã suýt quên mất.

Trọng sinh một lần, tính cách của cô đã sớm trở nên lạnh lùng cứng rắn, bây giờ đối mặt với Lâm Đinh Hương đang sướt mướt, trong phút chốc cô lại không biết nên làm thế nào cho phải.

Cuối cùng vẫn là Vương Quý ra tay, đưa Lâm Đinh Hương đi.

Hành lý của hai người rất nhiều, cộng thêm trên xe bò có tới bốn năm người cũng muốn đi thị trấn, vì vậy có vẻ chật chội.

"Người đã đủ rồi, mau xuất phát đi, tôi chờ không nổi nữa rồi.


"Một giọng nữ mạnh mẽ vang lên.

Mọi người gật đầu, vừa định xuất phát, Vương Cương đã lên tiếng ngăn anh lại, kiên nhẫn nói:"Đồng chí Hứa Nhất Ngưng bọn họ còn chưa lên xe, chờ bọn họ một chút đi.

""Thời gian hẹn đã muộn, để cho bọn họ chạy một chuyến không phải là được rồi sao, cần phải phiền phức!" Giọng nói kia không hề cam chịu yếu thế, cô ta chính là người nổi danh không dễ chọc vào, là con dâu của đại đội trưởng, người khá có tiếng nói.

"Tôi vừa mới tới nghe tiếng động ngay đây thôi, bọn họ đang ở phía sau.

Nếu chờ chuyến tiếp theo thì biết chờ đến khi nào, cô thông cảm một chút đi.

"Vương Cương thấy cô ta cau mày lên tiếng, lại không muốn đắc tội với đại đội trưởng, chỉ có thể dùng giọng điệu hòa hoãn đáp lời.

Ngô Xuân Yến quay đầu lại nhìn Vương Mai, thấy đối phương không có phản ứng, hiển nhiên là đã thành thói quen, không khỏi nhìn về phía đối phương bằng ánh mắt đồng cảm.

Bọn họ ngồi trong gió lạnh rất lâu, cuối cùng theo tiếng hắt xì của đám người, hầu như kiên nhẫn của mọi người đã không còn bao nhiêu.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui