Thập Niên 80 Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước


----Vừa rồi anh ta lại không khống chế được trước mặt Vương Mai, nghĩ đến động tác bịt mũi tránh lui ba thước của đối phương, trong lòng Vương Cương tức giận, cô lại dám ghét bỏ anh ta.

Vương Mai bĩu môi, cô cầu còn không được: "Mẹ, con hết cách rồi, con không thể bị bỏ được!"Hoàng Như trừng mắt lạnh lùng: "Có tôi, cô sợ cái gì!”“Con sống với anh Cương Tử, cũng không phải sống với mẹ.

Mẹ, hay là mẹ qua đó, dù sao anh Cương Tử cũng chui ra từ bụng mẹ, có chỗ nào của anh ấy mà mẹ chưa từng thấy qua đâu.

"Vương Mai nhận thức một cách khó hiểu.

Hoàng Như sắp bị con nhóc chết tiệt này chọc tức gần chết, lúc này nhà xí truyền đến một tiếng bủm.

Hoàng Như không kịp suy nghĩ, nhanh chóng đi vào, vừa vặn bắt gặp Vương Cương quần không mặc, ngã trên mặt đất, đau lòng muốn chết.


Đợi sau khi hai người sửa sang lại thỏa đáng, Hoàng Như đỡ Vương Cương sắc mặt trắng bệch ngồi ở trên ghế nhà chính, hỏi han ân cần một phen.

Vương Cương căm tức nhìn Vương Mai:"Mẹ, con uống nước đường đỏ mà thứ chết tiệt này đưa cho mới thành ra thế này, mẹ dạy dỗ nó cho con một trận đi.

"Nói xong anh ta nghi ngờ nói:"Có phải cô bỏ đồ vào trong đó rồi không? Vừa rồi lúc tôi uống đã cảm thấy không đúng, bên dưới tất cả đều là cặn.

”Anh ta tự cho là đã biết chân tướng, ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm Vương Mai, nỗi nhục hôm nay anh ta chịu đều là do đối phương ban tặng.

“Nước đường đỏ là mẹ bưng tới, em phải hỏi mẹ!”Vương Mai không nể tình tố giác.

Vương Cương không tin lời Vương Mai, Vương Mai nhún nhún vai:"Mẹ nói có đúng không?”Hoàng Như oán giận nói: "Tao cho mày uống, ai bảo mày cho Tiểu Cương!"“Cho nên Vương Cương uống nhầm, vậy là mẹ muốn bỏ thuốc con ư?"Vương Mai sợ hãi nhìn về phía Hoàng Như: "Mẹ muốn hại con, không được, con nhất định phải tìm người làm chủ cho con, nếu không lúc nào bị mẹ hại chết cũng không biết.


"Vương Mai giống như chim sợ cành cong, sợ tới mức vội vàng chạy ra ngoài, Hoàng Như muốn giáo huấn cũng không kịp, nhanh chóng kéo đối phương lại.

Thấy Vương Mai không phối hợp, Hoàng Như đành phải nói ra chuyện mình xin bùa của thầy bói trong thôn.

“Mẹ, đây là mê tín phong kiến, mẹ muốn bị lôi ra nhận tội trước mặt toàn bộ đại đội sao.

Bây giờ ai cũng muốn trừ bỏ thầy bói, mẹ không muốn sống nữa à.

”Vương Mai không chút khách khí trách mắng, rồi hỏi Vương Cương:“Anh Cương Tử, anh nói có phải không? Nếu bị người ta biết, vị trí làm việc của anh cũng không còn đúng không?”“Thầy bói có thể nói chuyện với thần linh, lúc trước là bà ấy nói với mẹ rằng Tiểu Cương có tiền đồ lớn, con xem bà ấy nói quả nhiên không sai.

"Hoàng Như không vui.

"Không được, chúng ta sau khi đi phải để cho chị dâu trông chừng mẹ, sau khi ra đồng thì về nhà làm việc nhà, rèn luyện thân thể không tốt sao, cũng không thể cứ tụ tập với những đám người kia rồi gây chuyện được! Mẹ, bây giờ mẹ bị mê muội không nhẹ rồi!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui