Thập Niên 80 Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước
----Vương Cương ngẩn ra, anh ta đã hạ mình mở lời trước mà Vương Mai lại từ chối.Anh ta thích Hứa Nhất Ngưng, hy vọng Hứa Nhất Ngưng ly hôn gả cho anh ta.
Nhưng anh ta là đàn ông cũng cần phải trút giận, hơn nữa tối hôm qua tuy rằng uống rượu vẫn nhớ rõ mùi vị của Vương Mai không tệ.Anh ta thẹn quá hóa giận nói:"Tôi chỉ cho cô cơ hội này, sau này đừng hối hận?"Vương Mai từ chối là làm nhục anh ta, sao cô dám từ chối, anh ta có công việc, có tướng mạo.Vẻ mặt cô nghe không hiểu:"Anh Cương Tử, anh nói cái gì? Em không phải vì tốt cho anh mới làm như vậy sao.
Chẳng lẽ anh thích Hứa Nhất Ngưng chỉ là nói ngoài miệng thôi, tối qua anh còn ghét bỏ em cơ mà.”Vương Mai đột nhiên khiếp sợ che miệng, ánh mắt khó hiểu:"Anh không phải là giả bộ đứng đắn chứ? Xem ra đồng chí Hứa Nhất Ngưng không chọn anh cũng có lý, tình cảm của anh không có gì hơn ngoài việc này.Chỉ cần là phụ nữ thì anh đều có thể chấp nhận, cho anh một con heo mẹ anh cũng không quản được nửa thân dưới của mình."“Hứa Nhất Ngưng là một người thông tin, những lời đồn đại trong thôn cô ấy không bao giờ để ý tới, ngày nào gặp được cô ấy em sẽ nói với cô ấy một câu, không phải là anh không thể cưới ai khác ngoài cô ấy mà anh đã dứt khoát đoạn tình nghĩa, tránh để cho cô ấy cảm thấy anh nhớ thương cô ấy đến phiền lòng!"“Chó má, cô đi thử xem! Tình cảm của tôi đối với Nhất Ngưng thiên địa có thể chứng giám, còn cô với cô ấy khác nhau một trời một vực.
Vừa rồi chỉ là thấy cô đáng thương, bây giờ ngẫm lại là cô muốn gả cho ta.
Gieo gió gặt bão, sau này cầu xin tôi, tôi cũng sẽ không liếc mắt nhìn cô một cái đâu.”Vương Cương bị kích thích đến nỗi ngọn lửa trong lòng đã sớm chuyển hóa thành lửa giận, không có chút hứng thú nào nữa.Đối với Vương Mai càng thêm phiền chán, anh ta thật sự là không có mắt mới cảm thấy Vương Mai mê người, hóa ra chỉ là phụ nữ nông thôn không có sức hút mà thôi.“Yên tâm để không bị anh ghét bỏ, em sẽ ngủ dưới đất."Cô lại nói:" Ngàn vạn lần đừng miễn cưỡng bản thân!”Vương Mai nhìn chằm chằm Vương Cương mới vừa nằm xuống, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Vương Cương là người không nói đạo lý, tạm thời còn không muốn cùng đối phương trở mặt, may mà vừa mới chọc vào chỗ đau của anh ta.Vương Mai đi tới trước bàn lấy thuốc mỡ ra, cẩn thận từng li từng tí bôi lên vết thương, bình tĩnh nhìn người trong gương, trong lòng kỳ vọng thuốc mỡ có tác dụng.Kiếp trước cô đã bị vết sẹo trên trán tra tấn nửa đời người rồi.Thời tiết ban đêm lạnh, đệm chăn mỏng manh khiến Vương Mai có thể cảm nhận được khí lạnh trên mặt đất.Vương Mai ngược lại không quan tâm, chỉ cần không nằm cùng một chỗ với Vương Cương, cô tình nguyện ngủ dưới đất.Vương Mai hiểu rõ tính cách của Vương Cương, điều này chỉ có thể kéo dài anh ta nhất thời, tương lai khó tránh khỏi trở mặt, xem ra cô phải sớm tính toán.Ngày hôm sau, Vương Mai vẫn làm theo ý mình, vẫn ăn uống bình thường đầy đủ, một chút cũng không chịu thiệt, lấy bánh bao bột trắng ăn, mặc cho Hoàng Như tức giận như thế nào cũng không có cách nào chặn được miệng của cô..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...