----Hoàng Như chưa bao giờ trách lỗi của con trai bảo bối nhà mình, chỉ biết nói Vương Mai không thể làm cho Vương Cương hồi tâm, hối hận vì đã cưới cô.Bảo cô đi tìm Vương Cương? Chuyện không thể nào!Vương Mai thở dài, lười nhác dựa vào tường."Mẹ, mẹ nói không đúng, anh Cương Tử thích Hứa Nhất Ngưng, con cần gì phải đi tìm anh ấy.Anh Cương Tử ghét người vợ này, mẹ không cho anh ấy thấy nội tâm anh ấy phải chịu bao nhiêu đau khổ.”“Làm vợ mà muốn đẩy chồng của mình ra bên ngoài, nói ra những lời này có xấu hổ hay không!"Hoàng Như khiếp sợ mở to hai mắt, miệng há đến có thể chứa được một quả trứng gà, bà ta há to miệng thở hổn hển.Lâm Đinh Hương cũng bị lời nói của Vương Mai đánh cho trở tay không kịp, trong lòng bình ổn một chút, cảm thấy Vương Mai hẳn là bị tức giận đến đầu óc hồ đồ rồi.Cô ấy Nhanh chóng đi lên phía trước, vỗ lưng Hoàng Như."Mẹ, Mai Tử bị tức đến hồ đồ, mẹ không cần chấp nhặt với con bé.
Yên tâm, có Vương Quý, nhất định sẽ kéo được Vương Cương về.”Vương Mai cảm thấy dáng vẻ hổn hển của Hoàng Như rất thú vị, cô lắc đầu, cô nói thật nhưng bọn họ đều không tin.Trải qua cả đời sau này, ai còn lạ gì Vương Cương nữa, đặt hết tất cả hy vọng của đời người lên người anh ta để ngồi chờ bị vứt bỏ sao?“Chị dâu nói sai rồi, mẹ từ nhỏ dạy em phải lấy chồng làm trời, người đàn ông trong nhà nói đều đúng.
Em không được anh Cương Tử thích, dù sao cũng phải để cho anh ấy nhìn người trong lòng giải nỗi khổ tương tư chứ.”“Không phải vừa rồi cô vì Tiểu Cương thích Hứa Nhất Ngưng mà muốn chết muốn sống sao!” Hoàng Như chất vấn.Vương Mai lộ vẻ hối hận, chớp chớp mắt:"Phụ nữ đều nhanh thay đổi, sau này con muốn sống cùng anh Cương Tử, không thể chống lại anh ấy.
Mẹ, mẹ cũng đừng giận, dù sao chúng ta đã sớm không còn danh dự gì rồi, anh Cương Tử vui vẻ là tốt rồi.”Nói xong Vương Mai đứng thẳng người, nhìn Hoàng Như trước mặt, thoải mái nói:"Mẹ, mong mẹ đồng ý cho con đâu? Con đến phòng y tế kê thuốc mỡ bôi mặt.”“Cô còn muốn đòi tiền tôi, không có cửa đâu!"Vương Mai vừa nói xong đã bị Hoàng Như cắt ngang.Vương Mai nhướng mày, ấm ức nói:"Mẹ, xem ra con chỉ có thể ở bên ngoài than khổ.
Tuy rằng chúng ta không cần danh dự, nhưng chuyện tối hôm qua người trong đại đội hẳn là cảm thấy rất hứng thú.”“Cô....!có gan thì....!nói đi!" Hoàng Như nghiến răng nghiến lợi phun ra mấy chữ.“Mẹ, mẹ nhìn Hứa Nhất Ngưng người ta xem, rồi lại nhìn mặt con, mặt con không đẹp, cũng không dám ở bên cạnh anh Cương Tử.
Khó trách anh Cương Tử thích Hứa Nhất Ngưng, thì ra là lỗi của mẹ.”Lâm Đinh Hương ở bên cạnh phụ họa, nói thầm bên tai Hoàng Như."Mẹ, chẳng có người phụ nữ nào chịu đẩy người đàn ông của mình cho người phụ nữ khác cả, nhất định là Vương Mai bị Vương Cương kích động nên không có tự tin.
Mẹ làm cho nó đẹp lên, nói không chừng người cũng phấn chấn lên.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...