Nhóm dịch: Thất Liên HoaHuống chỉ vẻ ngoài của Đồng Giai cũng không tồi, dáng người cũng tốt, mặc dù là kết hôn lần hai nhưng anh ta cũng không có hại.
Vốn dĩ tưởng chuyện này đã chắc chắn nhưng đã ba ngày trôi qua, ngay cả một cuộc điện thoại mà Đồng Giai cũng không gọi về, trong lòng Tiền Đạt Minh khó tránh khỏi có chút lo được lo mất.
Đồng Giai là quân hôn, quân hôn chịu bảo hộ của pháp luật, anh ta sợ có gì đó ở trung gian bị bại lộ, lỡ như đối phương không muốn ly hôn thì làm sao bây giờ.
Dường như mặt ngoài anh ta không có chút lo lắng nhưng mà trong lòng đều đang gào thét, lúc trước còn có chút “ghét bỏ” với đoạn tình cảm này, hiện tại anh ta đã gấp đến mức không thể chờ được nữa.
Trải qua một khoảng thời gian ở chung, Tiền Đạt Minh đã hiểu rõ tính cách của Đồng Giai, có chút tính tình cao ngạo của đại tiểu thư, muốn mắng người liền mắng, nội tâm vô cùng đơn thuần, thiên chân, không có bất cứ sự xảo quyệt nào.
Tiền Đạt Minh không có phương thức liên lạc với Đồng Giai, nên chỉ có thể bị động chờ Đồng Giai liên hệ với chính mình, trong lòng anh ta đang vô cùng dày vò.
“Đồng Giai đến khu bộ đội thăm người thân, mọi người có gặp qua chồng của cô ấy chưa, nghe nói điều kiện nhà chồng cô ấy cũng không kém.
”“Bọn họ là hai nhà môn đăng hộ đối, chồng của cô ấy là một quan quân, vẻ ngoài rất đẹp trai, cao lớn, rất xứng đôi với Đồng Giai, chỉ là nhìn có chút quá nghiêm túc.
”“Tôi thấy Đồng Giai rất ít khi nhắc về chồng của mình, hơn nữa ngày thường cô ấy cũng chỉ ở nhà mẹ để, tại sao lại không đến nhà chồng nhỉ?”“Chồng không có ở nhà, như vậy thì ở đâu mà chả giống nhau.
”“Người ta không nói không có nghĩa là tình cảm vợ chồng người ta không tốt, mà không phải đây là xin nghỉ đi khu bộ đội thăm người thân sao, chuyện nàu đã chứng minh được hai vợ chồng bọn họ có tình cảm.
”“Ôi, dù sao thì tôi cũng không thích loại hôn nhân ở xa như vậy, gia đình có điều kiện tốt thì sao chứ, mỗi ngày chồng đều không có ở nhà, như vậy thì có khác gì sống thủ tiết chứ.
”Thời điểm ăn cơm giữa trưa, Tiền Đạt Minh nghe thấy mấy đồng nghiệp đang nói chuyện phiếm về chuyện giữa Đồng Giai và người chồng kia của cô, trong lòng anh ta càng lo lắng, chưa ăn được mấy miếng cơm đã rời đi.
Mấy đồng nghiệp nhìn thấy Tiền Đạt Minh rời đi thì cũng chỉ bĩu môi nói chuyện.
“Hai người bọn họ thường xuyên tan làm cùng nhau, cũng không phải có phải là loại chuyện này không.
”Một đồng nghiệp mặt tròn cười nhạo một tiếng: “Ai biết được chứ, sự tình giữa nam và nữ rất khó nói rõ, dù sao chồng người ta cũng không ở đây, người khác còn có thể nói cái gì chứ.
”“Cũng không thể nói bậy mấy lời kiểu này, mặc dù bọn họ ở gần nhau nhưng chắc chắn là không có chuyện gì, dù sao thì hôn nhân của Đồng Giao cũng là quân hôn, không thể tùy tiện nói đùa được.
”Đồng nghiệp nữ mặt tròn mang vẻ mặt khinh thường, cũng không nói gì nữa.
Sau khi dọn dẹp đồ đạc xong thì Đồng Giai liền bắt đầu chuẩn bị cho việc mời khách vào buổi tối, đầu tiên dọn rau trộn lên bàn, sau đó còn dùng củ cải để khắc mấy bông hoa hồng, nhìn đẹp giống như ở mấy khách sạn lớn bên ngoài.
Hai món chính là hôm nay cô định làm là thịt bò hầm khoai tây và gà Tân Cương, đây cũng là mấy món ăn phù hợp để nhắm rượu, bên cạnh đó cô còn làm thêm trứng gà rau hẹ, thịt chiên, bàn tiệc này đã vô cùng tốt.
Thịt bò cắt thành miếng ba cm, sau khi trần qua nước dùng thì cho vào nồi nước, bỏ thêm hai chai bia, lại thêm một ít nước tương, muối, đường phèn, hành và gừng đã được cắt, được đun trong lửa lớn hai mươi phút, sau hai mươi phút thì bỏ thêm khoai tây vào, sau đó hầm thêm cà rốt vào trong 15 phút, cứ như vậy đến khi khoai tây mềm là được.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...