Thủy Thanh mệnh không tốt, cô trời sinh chính là khắc phu, cũng không biết vì sao chính mình lại thảm như vậy, khoảng thời gian trước người trong nhà có bàn về chuyện hôn nhân của cô, điều kiện nhà trai không tồi, là chủ nhà xưởng.
Ở địa phương hẻo lánh xa xôi, tiền lương 70 tệ một tháng, đã thực không tồi, lễ hỏi có thể đưa một cái tủ lạnh.
Thủy Thanh cũng làm ở nhà xưởng, chủ quản là người lãnh đạo trực tiếp, cùng ở chung một đoạn thời gian, cảm thấy tính cách hai người hợp, liền kết hôn.
Nhưng không nghĩ tới chỉ mới cưới được nửa tháng, chồng liền mất, ở bên ngoài bị xe đâm chết.
Cô trở thành góa phụ, một góa phụ nổi tiếng trong thôn, đàn ông trong thôn tránh còn không kip.
Vẫn luôn không tìm được đàn ông để gả đi.
Cuốn tiểu thuyết Thủy Thanh đọc trước khi đi ngủ có cốt truyện như vậy, cô xem cốt truyện thấy nhân vật này xuất hiện không phải vai chính, cũng không phải vai phụ, chẳng qua lên sân khấu đơn giản nói nhiều hơn một câu, tác giả cũng chỉ dùng từ người qua đường, trăm triệu không nghĩ tới, cô hôm nay liền xuyên thành cái người góa phụ này.
Cô thích đọc truyện niên đại, mỗi buổi tối trước khi ngủ đều dành chút thời gian đọc, đối với người qua đường này sở dĩ để bụng, là bởi vì tên nhân vật trùng với tên của cô.
Sau khi ngủ, nhìn qua nhìn lại, tỉnh lại liền phát hiện, cô vậy mà xuyên vào bộ tiểu thuyết này.
Xuyên thành người qua đường, là góa phụ, hiện tại đã qua một năm, thời gian thủ tiết đã qua, có thể tái giá.
Trong thôn bà mối vì kiếm tiền, cũng muốn mai mối cho cô.
Điều kiện gia đình nguyên chủ không tốt, cho nên bằng cấp không cao, ở vùng nông thô này, tốt nghiệp tiểu học liền đến nhà xưởng làm công, kiếm tiền phụ giúp gia đình.
Vốn dĩ cho rằng sau khi lấy chồng sẽ khấm khá hơn, nhưng không nghĩ tới chồng lại chết, sau đó trở thành góa phụ, cuộc sống ngày càng khó khăn, ở nhà chồng thì bị đánh chửi, nhà mẹ đẻ lại không thể quay về, tuy rằng không có đói chết, nhưng là vẫn luôn không có đàn ông chiếu cố, trong nhà ba mẹ lo lắng cả đời cô đơn, liền nhờ bà mối làm mai cho cô.
Nhưng chuyện chồng cô chết trước đó, trong thôn từ trên xuống dưới đều biết, tìm được người chồng tốt là không có khả năng, cũng cũng chỉ có thể tìm một ít dưa vẹo táo nứt, chẳng qua bà mối giới thiệu nào là mắt mù, chân què, hoặc là gãy tay, phàm là người tàn tật trong thôn trong, đều giới thiệu qua một lân.
Tuy rằng chồng Thủy Thanh đã chết, nhưng người vẫn là một tiểu cô nương, nhất định không muốn gả cho những đàn ông đó, liền cự tuyệt, bà mối cảm thấy khó hầu hạ, nhưng cuối cùng cũng tìm được cho cô một cuộc hôn nhân.
Là nam nhân có tiếng khắc thê Thời Trầm.
Tình huống hôn nhân một năm trước của cô và anh không sai biệt lắm, chẳng qua vợ anh nửa tháng sau, cũng chết.
Nói đến cũng xui xẻo, đi ở trên đường bị xe buýt đụng phải, thầy bói phán anh là số khắc thê, giống cô bị người trong thôn tránh còn không kịp.
Một người goá vợ, một người góa chồng, bà mối cảm thấy hai người bọn họ rất xứng đôi, liền mai mối cho họ.
Nguyên chủ Thủy Thanh cảm thấy điều kiện của mình cũng không thể tìm được nam nhân tốt, liền xem qua, cảm thấy điều kiện của anh không tồi, tuy rằng không phải người có học thức, nhưng tốt xấu cũng là quân nhân, chức vị cũng không thấp, nghe nói một tháng cũng có thể kiếm được mấy chục tệ.
Chủ yếu anh là trẻ mồ côi, trong nhà không cha không mẹ, chỉ có duy nhất một mình anh, cũng không cần phải chiếu cố cha mẹ chồng, gả qua cũng sẽ không bị người thân nói xấu, vì thế liền đáp ứng.
Nguyên nhân Thời Trầm coi trọng Thủy Thanh rất đơn giản, cô rất đẹp.
Là cô gái đẹp trong thôn, lúc trước anh có nhìn qua vài lần, tuy rằng từng có một đời chồng, nhưng là anh vẫn rất thích, cảm thấy trong thôn không có ai đẹp như Thủy Thanh.
Liền đáp ứng hôn sự.
Hai người đều đáp ứng, vì vậy hôn sự nhanh chóng được tổ chức.
Bởi vì hai người đều là kết hôn lần thứ hai, cho nên hôn sự cũng không có làm lớn, chỉ đơn giản ăn một bữa cơm liền xong.
Nếu như Thủy Thanh xuyên qua trước khi kết hôn, cô khẳng định sẽ không đáp ứng mối hôn sự này, nhưng thời gian cô xuyên qua đã quá muộn, trong nháy mắt đã xuyên đến đêm tân hôn.
Hiện tại chính là đêm tân hôn.
Thủy Thanh ở trong phòng chờ anh trở về, Thời Trầm còn ở bên ngoài uống rượu cùng người khác.
Thủy Thanh tỉnh táo lại phát hiện ký ức theo nhau mà đến, làm đầu óc cô vô cùng đau đớn, cô có ký ức của nguyên chủ, nhìn thấy chính mình đang ngồi trong căn phòng gạch ngói đơn sơ này, liền biết chuyện gì xảy ra, véo chính mình cũng không thanh tỉnh.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...