Thập Niên 80 Mẹ Mỹ Nhân Tuyệt Sắc Của Thiên Tài Phản Diện Trọng Sinh
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mặt trái xoan nhìn thấy khí thế của tên cảnh sát chìm đó nên cũng nhận ra ít nhiều, cô ta vội vàng nói: “Đồng chí, không phải tôi gây sự mà.
Là cô ta, cô ta cố tình muốn chiếm chỗ của chúng tôi, đồng chí nhìn đi, cô ta ngồi đây ăn cơm!”
Mạnh Nghiên Thanh nghe thấy vậy, cô cầm tào phớ với vẻ mặt ngạc nhiên: “Đây không phải là nhà ăn ư, căn tin là chỗ để ăn cơm đúng không? Ngồi đây ăn cơm thì thế nào?”
Mặt trái xoan: “Cô mà xứng ư!”
Lúc này, không ít người xung quanh quay lại nhìn, cảnh sát chìm ra hiệu trấn an, biểu thị mọi người tiếp tục dùng cơm: “Mọi người cứ làm việc của mình đi, đừng ồn ào, hãy giữ trật tự.
”
Người này vừa lên tiếng, mọi người lập tức im bặt, vội vàng cúi đầu ăn.
Bọn họ đều là người của khách sạn thủ đô, biết lực lượng bảo vệ bên trong mạnh như nào, có chuyện gì thì đừng nên hỏi nhiều.
Dù sao thì chỉ cần nghe lời là được, nếu không sau này phạm lỗi sẽ không biết bản thân mắc lỗi như thế nào đâu.
Đồng chí mặc đồ thường gọi vài người phục vụ sang một bên, nhìn chằm chằm vào mặt trái xoan và hỏi: “Cô tên là gì? Ở bộ phận nào?”
Người phục vụ nhìn xung quanh và thì thầm nói: “Đồng chí có biết bác sĩ Lý không? Bác sĩ chăm sóc sức khỏe của đồng chí Vương đấy ạ? Đó là cậu của tôi…”
Đồng chí đồ bình thường nghe thấy nhưng lại lớn tiếng hỏi: “Cái gì, cậu của cô ư, cậu của cô thì sao?”
Mặt trái xoan lập tức đỏ bừng mặt, đành phải không nhắc tới nữa.
Nhưng trong lòng lại rất tức giận, sao lại gặp phải một kẻ không hiểu chuyện như vậy, tính lấy lông gà ra làm mũi tên à?
Cảnh sát chìm nhìn Mạnh Nghiên Thanh, anh ta vô thức nhẹ giọng lại: “Đồng chí nữ này, lúc nãy cô ấy đã đánh cô chưa? Rốt cuộc lúc nãy có chuyện gì vậy?”
Mạnh Nghiên Thanh nghe vậy liền liếc nhìn mặt trái xoan kia.
Rõ ràng mặt trái xoan cũng chỉ là một người phục vụ, cao lắm cũng chỉ là một quản đốc mà thôi.
Loại người có chút quyền thế này thích nhất là bắt nạt người mới, bởi vì đây cũng là bằng chứng cho thấy cô ta đạt được một số thành tích nhỏ.
Nhưng khi gặp bộ phận bảo vệ thì lập tức sợ hãi.
Khi Mạnh Nghiên Thanh giải thích tình hình, sắc mặt cảnh sát chìm đó lập tức trầm xuống: “Mọi người đều là nhân viên mà còn phân địa vị cao thấp sao? Mới ăn no vài ngày rồi đến khách sạn thủ đô thì nghĩ mình là khách nước ngoài ư?”
Mặt trái xoan biện minh: “Dù sao thì cũng phải có thứ tự trước sau chứ, bọn họ đều là người mới, không biết một chút khuôn phép nào, tôi…”
Cảnh sát chìm: “Cô nghĩ rằng đây là hậu cung của thái hậu Từ Hi hay sao mà phải chú ý đến hàng lớp?”
Mặt trái xoan nghẹn ngào đến mức không nói được lời nào.
Vẻ mặt của cảnh sát chìm: “Được rồi được rồi, nhiều phục vụ như vậy mà chỉ có cô là bận việc thôi! Cô qua đây!”
Mặt trái xoan: “Qua đây? Làm gì?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...