Từ nét mặt của Trịnh Hồng Đào, Lục Mãn có thể biết được Trịnh Hồng Đào là người ngay thẳng chính trực, cô không muốn Trịnh Hồng Đào xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn.
“Cái gì?”Sau khi Trịnh Hồng Đào cầm lấy, phát hiện đó là một tấm bùa hộ mệnh, ông ta nhướng mày tùy ý nhét vào trong túi, không lộ ra vẻ chán ghét, nhưng cũng không quá để ý.
Lục Mãn thấy vậy cũng không nói gì, lễ vật đã được đưa tới, nếu Trịnh Hồng Đào tin thì có thể chạy thoát, nếu không tin thì chỉ có một con đường chết.
“Cô gái nhỏ, cháu nói nhiều như vậy, còn không có nói cho chú biết cháu tên gì đâu?”Trịnh Hồng Đào không tiếp tục chủ đề vừa rồi, Lục Mãn giống như quên mất chuyện vừa rồi, cô cười khanh khách nhìn Trịnh Hồng Đào.
“Chú Trịnh, cháu là Lục Mãn.
” Lục Mãn cười tủm tỉm nói, Trịnh Hồng Đào nghe Lục Mãn nói xong gật gật đầu.
“Cô gái nhỏ, cứ đặt bản thiết kế của cháu ở đây.
Nếu thứ này thực sự có thể được tạo ra, chú sẽ tìm người gửi lời nhắn cho cháu.
”Đừng thấy Trịnh Hồng Đào lúc này có thời gian chiêu đãi bọn họ, chủ yếu là ông ta trước tiên nghe Lục Kiến Nghiệp nói con gái ông ấy muốn tới, nếu không, ông ta cũng sẽ không ra mặt tiếp đãi bọn họ.
“Được ạ.
”Lục Mãn gật đầu, một hai ngày cũng làm không được, cô cũng không ép.
“Chú Trịnh, lần sau gặp lại.
”Lục Mãn cũng có thể nhận ra rằng Trịnh Hồng Đào đang bận rộn, ông ta thường nhìn đồng hồ khi nói chuyện với họ, không phải đang vội thì là cái gì, nhưng cô lại không để bụng thái độ của Trịnh Hồng Đào đối với bọn họ thế nào, cô chỉ làm tốt chuyện của mình là được.
“Tạm biệt cô bé.
”Trịnh Hồng Đào nói xong liền xoay người rời đi, Lục Mãn thấy đối phương rời đi, cũng đi theo rời đi.
“Tiểu Mãn, vừa rồi cô không nên kích động như vậy.
” Rời đi xưởng sắt thép, Quý Tử Duệ nhìn Lục Mãn bằng ánh mắt không tán thành nói, Lục Mãn bất đắc dĩ lắc đầu.
“Nếu như tôi không nói như vậy, có lẽ hôm nay ông ta sẽ mất mạng.
”Cô không thể thấy chết mà không cứu, cô là một thiên sư, việc quan trọng nhất chính là bảo vệ được nhiều người tốt, tuy rằng có một số người bởi vì làm chuyện trái với lương tâm tổn hại âm đức, nhưng đối với những người chưa làm việc xấu, cô cũng không thể trơ mắt nhìn đối phương chết.
“Vậy thì cô cũng quá xúc động, nếu như đối phương vì chuyện này mà buộc tội cô truyền bá phong kiến mê tín thì sao?”Mục Vệ Đông cũng dùng ánh mắt không tán đồng nhìn Lục Mãn nói, Lục Mãn nhấc tay đầu hàng.
“Tôi sai rồi.
” Trực tiếp thừa nhận sai lầm là việc hiện tại cô nên làm, về phần lần sau gặp phải chuyện tương tự có giúp hay không, cô vẫn sẽ lựa chọn như ngày hôm nay.
“Cô thật là.
” Mục Vệ Đông đã sớm nhìn ra nhóc con này đang ứng phó mình: “Sau này cô phải cẩn thận hơn một chút, nếu không, với tính tình của cô, sớm muộn gì cũng bị người tính kế.
”Hy vọng con nhóc này về sau có thể thông minh hơn, người có bản lĩnh như vậy nếu thật sự bị người tính kế, vậy thì không tốt.
“Người muốn tính kế tôi cũng không biết chết như thế nào.
”Lục Mãn hất cằm đắc ý nói, nếu là dám đắc tội Thiên Sư, hắn thật không biết chết như thế nào.
“Cô còn có bản lĩnh này ư?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...