La Thanh Mai mỉm cười: "Anh hai, anh giúp em rửa rau đi ạ, em rửa nồi rồi nấu cơm trước.
"Vừa nói, cô vừa đốt bếp lò than lên, chờ đến khi cô đem gạo đi nấu cơm xong thì Hắc Bát mới xách một cái giỏi từ nhà bên về.
Hắc Bát đặt cái giỏ cạnh bếp lò, ngượng ngùng hỏi: “Có cần tôi giúp gì không?”La Thanh Mai nhìn cái giỏ, ngoài dầu, muối, nước tương và giấm ra còn có một miếng thịt lạp nhỏ đen thùi lùi cùng một hộp dưa chua.
"Cậu dùng bao xơ mướp rửa thịt lạp đi, lát nữa tôi sẽ xử lý.
" Tâm tình La Thanh Mai vô cùng tốt, rửa sạch thớt rồi bắt đầu chặt sườn.
“Được.
” Hắc Bát gãi đầu, cầm thịt lạp chạy ra ngoài cửa.
"Này, Thanh Hồng, em gái anh nấu đồ ăn ngon như nào? Còn ngon hơn đồ ăn cung đình anh Ngôn dẫn chúng ta đi ăn sao?"Hắc Bát cà miếng thịt lạp trong tay, dùng khuỷu tay đụng khuỷu tay của La Thanh Hồng.
La Thanh Hồng bĩu môi: “Tôi thấy không hề kém đâu, mọi đồ ăn bình thường qua tay con bé đều ăn ngon hơn.
” Anh ấy còn nhớ rõ năm đó La Thanh Mai làm hũ thịt kia thật sự rất là ngon.
Khi đó, anh khó lắm mới kiếm được nửa cân thịt ba chỉ, vống định lén chiên ăn nhưng bị Thanh Mai phát hiện, sau đó anh bị cô thuyết phục để cô nấu.
Hai người bí mật lấy một ít muối, tìm một cái bình sành to, chạy đến núi Lăng Vân ở phía Tây Bắc, tìm đám trẻ con trong thôn dưới chân núi lấy một ít khoai môn, ở lại trong núi nửa ngày.
La Thanh Hồng không biết La Thanh Mai còn thêm gì vào nồi nữa, tóm lại, thịt nấu từ bình sành to kia thơm nồng chín nhừ, khoai môn thấm đẫm nước thịt siêu thơm, đó là thịt và khoai môn ngon nhất anh ấy đã từng ăn.
Sau lần hợp tác này, hai anh em thường xuyên bí mật lên núi kiếm đồ ăn, mỗi lần đi cả đi cả ngày trời, khi trở về thường bị mắng không ít, bây giờ nhìn lại, năm ấy lại là kỷ niệm đẹp nhất.
Hắc Bát nghĩ La Thanh Hồng thường đi ăn đồ ngon với mình, mà La Thanh Hồng tôn sùng đồ ăn La Thanh Mai làm như thế, vậy anh ấy phải ăn thử xem chúng có thực sự ngon như vậy không.
La Thanh Hồng rửa rau xong bước vào phòng xem, thấy La Thanh Mai đang gắp sườn heo chiên lên, chuẩn bị đổ dầu.
“Thanh Mai, để anh giúp em.
” La Thanh Hồng vội vàng tiến lên hỗ trợ: "Em muốn nấu gì đó?”"Các anh muốn ăn gì? Sườn xào chua ngọt hay kho?"“Kho đi.
” La Thanh Hồng không chút nghĩ ngợi nói.
La Thanh Mai gật đầu, quay sang xử lý thịt lạp, cô sẽ xào thịt lạp cùng bắp cải, còn thịt đùi cô mua được thì cắt thành lát mỏng và xào với hoa tỏi non, ớt và tiêu.
Sau khi cơm đã nấu xong, La Thanh Mai đặt nồi sang một bên trên đất, bếp trống vừa lúc để làm sườn kho, bếp còn lại dùng để xào.
Lúc đầu Hắc Bát không để ý lắm, nhưng khi mùi thơm của nước sốt sườn bắt đầu tỏa ra, anh ấy đã không thể ngồi yên.
Hắc Bát chạy tới bên chỗ La Thanh Hồng, ngồi xổm bên bếp lò cùng anh ấy, say sưa hít hương thơm kia, chỉ thấy con sâu tham ăn trong bụng đang kêu gào khẩn thiết.
La Thanh Mai đang xào bắp cải, nhìn biểu cảm của hai người họ không khỏi mỉm cười, xem ra không cần lo lắng đồ ăn mình nấu không hợp khẩu vị bọn họ.
Bởi vì gia vị không đầy đủ nên cô chỉ dùng một chút khả năng của bản thân để mang lại hương vị nguyên bản cho món ăn.
Sau khi xào thịt lợn thái lát với hoa tỏi non, La Thanh Mai nghĩ một lúc, cắt một ít thịt lạp xào với dưa chua, sau đó thêm nước vào đun sôi, tiếp nữa rắc một nắm hành lá xắt nhỏ, hoàn thành một món canh dưa chua đơn giản.
Ba món ăn và một món canh được bày ra trên bàn, La Thanh Hồng gắp mỗi món một ít cho La Thanh Mai, cô ăn cơm chậm, anh sợ cô không ăn được thức ăn, ở nhà hay làm như vậy đã thành thói quen.
Hắc Bát bưng bát, là người đầu tiên cầm đũa gắp miếng sườn, anh ấy gặm một miếng, hai mắt sáng lên, lại gắp thêm hai miếng.
"Ngon!" Hắc Bát giơ ngón tay cái đang rảnh lên, La Thanh Hồng thực sự không lừa mình.
La Thanh Mai cười, nếm thử món sườn, do thời gian có hạn nên chưa đủ đậm đà, sườn heo chiên giòn có một mùi khét được bọc trong nước sốt màu nâu đậm đà, ăn với cơm rất hợp.
Tuy nhiên, hương vị của thịt xông khói xào bắp cải không được ngon lắm, lửa không đủ to, bắp cải xào quá già và không đủ giòn, nhưng thịt lạp rất ngon, được hun khói từ tùng hương.
Thịt lợn với mầm tỏi nấu chưa đủ, La Thanh Mai không khỏi lắc đầu, một miếng cơm một miếng đồ ăn, thịt trước rau sau, thứ tự không hề rối loạn.
Sau khi ăn xong một bát cơm, La Thanh Mai không thêm cơm nữa, cô nhìn La Thanh Hồng và Hắc Bát mỗi người lấy một món, đổ cơm vào và ăn cùng với canh rau.
Cô mỉm cười múc cho mình nửa bát canh, dưa chua được ướp vừa phải, có vị chua thơm nồng, thêm chút thịt lạp vụn làm loãng vị chua, tăng thêm hương vị mới.
Tạm được, đây là đánh giá của La Thanh Mai về bữa ăn mình làm.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...