Nhiều năm qua, Hứa Quân vẫn luôn chăm sóc cẩn thận đứa "cháu ngoại" của ông ta, thậm chí so sánh với con gái ruột của ông ta còn tốt hơn, bà cũng chỉ nghĩ rằng là quan hệ giữa chị hai và ông ta khá tốt, nghĩ rằng ông ta là người trọng tình cảm, ông ta chỉ đơn thuần là thích đứa cháu ngoại này, bà cũng từng tự trách mình không thể thỏa mãn tâm nguyện của ông ta, sinh cho ông ta một đứa con trai.Chẳng qua ai có thể ngờ tới? Hứa Dương lại là con ruột của chồng bà! Chồng bà nhiều năm như vậy thoải mái tiếp nhận áy náy từ bà, hưởng thụ việc bà tự mình đa tình hết mực lấy lòng, ông ta ở nhà như một ông hoàng, một bên khác lại nuôi một người phụ nư khác và một đứa trẻ! Hơn nữa quan hệ với nhà họ Hứa còn vô cùng thân thiết, nhìn giống như đó mới là người được nhà họ Hứa cưới hỏi đàng hoàng về nhà không phải là Trịnh Bình bà mà chính là người đàn bà kia.Tuổi của Hứa Dương, nhìn tựa hồ còn lớn hơn Hứa Cẩm Vi một tuổi.Trịnh Bình lập tức tỉnh ngộ, hóa ra nhiều năm qua bà sống như một kẻ hề.Giống như muốn phát tiết toàn bộ thống khổ và ủy khuất ra bên ngoài, Trịnh Bình khóc khoảng nửa tiếng mới dừng lại, Hứa Cẩm Vi cảm thấy bả vai cô đã ướt một mảng lớn.
Tuy nhiên cô cũng không để ý tới, cô chờ Trịnh Bình bình phục lại từ trong ưu thương mới lại lên tiếng hỏi lần nữa: "Mẹ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?"Thanh âm Trịnh Bình ám ách, bà đem chuyện xảy ra hôm nay từ từ nói hết ra.Hứa Cẩm Vi nghe xong vành mắt sắp nứt ra, nếu Hứa Quân ở đây, cô sợ rằng mình sẽ trực tiếp xông lên hung hăng đánh người đàn ông kia một trận!Nhân vật chính của quyển tiểu thuyết này là Lục Lâm Lâm, cho nên đối với thân thế nhân vật phụ Hứa Cẩm Vi cũng chỉ nói đơn giản vài câu.
Cô nhìn giới thiệu sơ lược của cuốn tiểu thuyết, cảm thấy người cha này quá cặn bã, lại không nghĩ rằng cặn bã còn ở phía sau! Trên dưới nhà họ Hứa liên hiệp lại lừa gạt Trịnh Bình hoàn toàn, con trai Hứa Quân lại giả thành cháu trai, quang minh chính đại được yêu thương, thậm chí còn thừa dịp còn lễ Tết dẫn tới trước mặt Trịnh Bình.
Trịnh Bình không biết lai lịch của đứa trẻ, thật sự xem Hứa Dương như cháu trai, lại còn tặng bao lì xì, tặng quà các thứ.
Bây giờ nghĩ lại, thật là lòng dạ ác độc làm người ta muốn ói!Chuyện này so với suy nghĩ của cô còn tồi tệ hơn, Trịnh Bình cũng đã phát hiện chân tướng, vậy thì không cần chờ đợi thêm nữa, Hứa Cẩm Vi trầm mặt xuống, cô ngồi chồm hổm xuống để Trịnh Bình nhìn vào mắt cô, nghiêm túc nói: "Mẹ, ly hôn đi.""Ly hôn, phải, mẹ muốn ly hôn!" Giọng nói của Trịnh Bình vang dội, ánh mắt lại vô cùng kiên định.Thấy Trịnh Bình đã hoàn toàn từ bỏ người đàn ông cặn bã kia, Hứa Cẩm Vi cũng yên lòng.
Cô trấn an Trịnh Bình một lát, lại quay vào phòng bếp, người là sắt cơm là thép, bất kể thế nào, cơm vẫn phải ăn.
Hôm nay tâm tư Trịnh Bình buồn phiền không ổn định, cô cũng không muốn bà nấu cơm, vì vậy tối hôm nay để cô nấu.Cô sống một mình nhiều năm ở thời mạt thế, tất nhiên là cũng biết nấu cơm, chẳng qua là khi đó nguyên vật liệu vô cùng thiếu thốn, hoàn cảnh cũng hết sức tồi tệ, lấp no bụng mới là việc trọng yếu, nơi nào còn nhớ được vấn đề ngon hay dở, tài nghệ của cô khi đó nhiều nhất là nấu ăn nhuần nhuyễn mà thôi.
Nhưng hiện tại đã khác, bởi vì liên quan tới dị năng, tinh thần lực của cô vô cùng mạnh mẽ, chuyện này cũng làm trí nhớ của cô càng tốt hơn, có thể nói là đã gặp qua liền không quên được, cho nên lúc cô nấu lại món ăn thịt kho tàu khi trước Trịnh Bình từng làm qua vô cùng hoàn mỹ.Mặc dù thời gian hạn hẹp, không có xương làm nước canh, nhưng dùng nước dị năng và thịt kho tàu tạo thành nước canh cũng vô cùng ngon miệng.Thức ăn mỹ vị đối với tâm tình có tác dụng an ủi rất lớn, sau khi Trịnh Bình thưởng thức qua tay nghề của con gái, bà không nhịn được khen ngợi cô mấy câu, hai mẹ con đều yên lặng ăn cơm xong, tâm tình cũng hồi phục rất nhiều."Mẹ, mẹ còn mệt nên nghỉ ngơi sớm một chút, chỗ này để con dọn dẹp cho.""Được." Trịnh Bình cũng không có từ chối, bà cũng phải dưỡng tinh thần để sau đó còn phải đánh một trận ác liệt.May mắn tiếp theo là hai ngày cuối tuần, nếu không lấy trạng thái bây giờ của Trịnh Bình, nhất định không làm cơm được.Hứa Quân cố ý lạnh nhạt Trịnh Bình hai ngày, ông ta cảm thấy đủ rồi mới trở về, Trịnh Bình luôn luôn quan tâm suy nghĩ của ông ta, thái độ lần này của ông ta mạnh mẽ và cứng rắn như vậy, bà chắc hẳn đang bắt đầu luống cuống tay chân, ông ta trở về hạ mình mềm mỏng một chút, bà hẳn sẽ bỏ qua chuyện này chứ?Ông ta cùng Trịnh Bình kết hôn nhiều năm, tất nhiên cũng có không ít lần cãi nhau, nhưng gần như mỗi lần đều là Trịnh Bình nhượng bộ.
Về chuyện bày sạp bán hàng, tuy nói Trịnh Bình một mực làm theo ý mình, nhưng về sau cũng xin lỗi ông ta, hơn nữa lúc đó thái độ phản đối của ông ta không quá kịch liệt nên ông ta cho rằng lần này Trịnh Bình cũng sẽ nhượng bộ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...