Anh bế người vào nhà, chậm rãi đi đến phòng ngủ, cúi xuống đặt người lên giường rồi đưa tay cởi giày cho cô, giây tiếp theo, Trương Thúy Chi tránh né sự đụng chạm của anh, từ trên giường ngồi dậy, loạng choạng bước xuống dưới giường nói.
“Em còn chưa tắm.
” Trong giọng nói của cô còn mang theo chút ngây thơ vì say rượu.
Cô loạng choạng định đi ra ngoài, thấy cô như vậy, n Chí Cương chỉ tiến lên một bước, vòng tay ôm lấy người đang lảo đảo ôm vào trong lòng mình, hơi cụp mắt xuống, nhìn cô nói.
“Hôm nay không cần phải tắm, ngủ đi.
”
Trương Thúy Chi ngẩng mặt lên, cánh tay trắng nõn thon dài vươn ra, kiễng chân vòng qua ôm cổ n Chí Cương, say rượu bối rối nhìn vào mắt n Chí Cương, tiếp tục lẩm bẩm một cách bướng bỉnh.
“Em muốn đi tắm.
” Nói rồi cô giơ chân trèo lên người anh.
n Chí Cương khẽ thở dài, biết rõ nói lý lẽ với người say là không thể, một tay đỡ mông cô, một tay giữ eo cô, dễ dàng bế cô lên, sau đó đi đến bên giường cúi xuống khẽ nói.
"Nằm xuống trước đi, chờ chuẩn bị xong nước anh sẽ gọi em.
"
Tuy nhiên, lúc này Trương Thúy Chi giống như một con bạch tuộc, tay chân quấn chặt trên người anh, cho dù nói thế nào cũng không chịu buông ra.
Anh cố gắng thử đặt người xuống nhưng người trong tay anh ôm quá chặt, anh không dám dùng sức vì sợ làm cô đau nên cuối cùng anh đành bỏ cuộc.
Một tay ôm mông cô, anh đi đến bên bàn, cầm phích nước nóng trong phòng rồi bước từng bước vững vàng mạnh mẽ đi ra phòng tắm nhỏ bên ngoài.
Bật đèn, đổ hết nước nóng trong phích nước vào chậu, sau đó ra sân lấy nước lạnh, mang vào phòng tắm, đổ nước lạnh vào nước nóng, đảm bảo nhiệt độ vừa phải, sau đó mới nói với người trong lòng mình.
“Nước đã chuẩn bị xong rồi, xuống đi.
” Anh hơi khom lưng, đặt người xuống.
Sau khi quay người bước ra ngoài, anh không quên đóng cửa lại.
Anh ngồi xuống một chiếc ghế cách phòng tắm không xa, thân hình cao gần 1m9, lười biếng dựa vào ghế, đôi chân dài kiêu hãnh dưới chiếc quần quân đội màu xanh lá cây duỗi thẳng.
Anh lấy điếu thuốc từ trong túi quần ra, châm lửa, ngậm điếu thuốc, ngẩng đầu hít một hơi thật sâu, kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay thon dài, chậm rãi phun khói trong miệng ra.
Khi anh vừa định hút xong điếu thuốc thì trong phòng tắm có tiếng chậu nước đổ xuống.
n Chí Cương nghe thấy thanh âm, liền vứt điếu thuốc đang kẹp giữa ngón tay xuống, đứng dậy sải bước vào phòng tắm, mở cửa bước vào.
Cảnh tượng đập vào mắt anh khiến đôi mắt đen của anh khẽ run lên, sau đó anh bước vào và đóng cửa lại.
Cả người Trương Thúy Chi ướt đẫm nước, quần áo dính vào cơ thể trắng như tuyết, tôn lên vóc dáng duyên dáng của cô.
Lúc này, trên người cô chỉ còn một chiếc áo nhỏ màu trắng, chiếc quần lót đen bên dưới, nước trên quần áo nhỏ giọt rơi xuống dưới đất.
Hô hấp của n Chí Cương có chút nặng nề, khuôn mặt với ngũ quan sắc bén không nhìn ra bất cứ biểu cảm khác thường nào, anh cởi áo sơ mi trắng trên người mình ra, sau đó bọc lấy cơ thể trần trụi ướt đẫm của cô gái.
Sau đó anh bế người lên, mở cửa phòng tắm ra ngoài, bước vào nhà, khi đến phòng ngủ, anh đặt người đó lên giường, giọng điệu có chút nghiêm túc nói.
"Ngồi yên.
" Nói rồi anh đi đến tủ quần áo.
Anh mở tủ muốn tìm một bộ quần áo sạch cho cô, lúc này anh mới phát hiện ra cô có rất ít quần áo, toàn bộ tiền lương hàng tháng anh đều đưa hết cho cô, vốn tưởng rằng cô sẽ mua rất nhiều quần áo và giày dép.
Lúc này mới phát hiện ra, căn bản cô không mua quần áo, chẳng trách cô chỉ có một hai bộ quần áo, mỗi ngày thay đi đổi lại, không cần phải nói, chắc chắn cô đưa toàn bộ số tiền đó cho nhà mẹ đẻ!
Thấy vậy anh liền lấy một chiếc áo sơ mi ngắn tay và quần dài sạch sẽ đặt trước giường rồi nói.
"Em tự thay đi.
" Anh nói rồi lập tức bước ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...