Tô Nam có chút hoài nghi mình đang nằm mơ, cô cẩn thận nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó tự mình véo mình.
Thậm chí từ trên lầu chạy đến sân, cảm thụ ánh nắng chói chang của mùa hè, cảm giác ấm nóng kia, làm cho trên mặt Tô Nam lộ ra nụ cười thật tươi.Trở lại, thực sự đã trở lại.Ai, chỉ tiếc rằng mình đã kết hôn.
Không sao đâu, còn có thể ly hôn."Vợ Chu Ngạn, hôm nay không đi làm à? Không phải tôi nói cô, cô nên sửa đổi đi, không thể cứ như vậy."Có người trong sân chào hỏi.Tô Nam nhìn, lập tức nhớ ra, là dì Ngô, hàng xóm quen biết Chu gia, cũng là động nghiệp với mẹ Chu Ngạn.
Là nữ chủ nhiệm tiền nhiệm trong xưởng nơi cha mẹ Chu Ngạn làm việc.
Để nhường chỗ cho đứa con trai hồi hương, đã rút lui trước.
Chỉ là vẫn sẽ quản lý các chuyện vụn vặt của các hộ như trước.
Nơi người Chu gia ở là khu nhà xưởng thép, vừa vặn thuộc phạm vi quản lý của dì Ngô.Lúc trước Tô Nam giận dỗi với người Chu gia, là bà đã làm công tác tư tưởng cho Tô Nam.
Dù sao ý trong lời nói là, đừng lúc nào cũng nhớ thương những chuyện trong nhà này, cố gắng làm việc.Lúc đó Tô Nam giống như trúng tà, đều nghe không lọt, người Chu gia dựa vào cái gì mà xem thường cô? Cô kiến quyết muốn nháo thắng.
Ánh mắt của cô đều dừng lại ở trong một mẫu đất ba phần này của Chu gia.
Luôn cảm thấy rằng đó là tất cả cuộc sống của cô.Hiện tại Tô Nam thật sự nghe vào, "Dì Ngô, cám ơn dì, con biết rồi, sau này nhất định sẽ thay đổi."Không có chút mất tự nhiên và giận dỗi chút nào.
Náo loạn cả đời, thật sự đã đủ rồi.
Cô thậm chí đã nghĩ kỹ, đời này cũng sẽ không tức giận gì nữa.
Tức giận làm tổn thương cơ thể, không thể giày vò bản thân nữa.Mặc kệ đây là giấc mộng, hay là thật sự làm lại một lần, Tô Nam đều chỉ muốn có thể quý trọng cơ hội lần này, sống thật tốt một lần.Tô Nam hiện tại lòng như nước lặng.Nhìn dáng vẻ thành khẩn này của Tô Nam, dì Ngô sửng sốt, còn có chút kinh ngạc.
Nghe nói vợ Chu gia tâm khí rất cao a, ở nhà không phục ai, xem ra lời đồn đãi không đúng lắm.Bà hài lòng gật gật đầu, "Người trẻ tuổi nên như vậy, hiện tại công việc khó kiếm như thế nào, bao nhiêu người không thể tìm được việc làm.
Cô phải làm việc chăm chỉ.
Trong túi có chút tiền, muốn ăn cái gì cũng tiện, tôi nói đúng không?""Ngài nói đúng.
Tôi dọn dẹp rồi sẽ đi làm.
Vừa lúc đuổi kiếp bữa chiều ở căn tin." Tô Nam đặc biệt cao hứng nói.Dì Ngô cảm thấy con dâu nhà họ Chu này giống như đã thay đổi, không giống như trước kia.Trong lòng bà rất vui mừng.
Ngươi trẻ tuổi nên như vậy, miễn là nghĩ thông, sẽ rất dễ sửa đổi.Chỉ sợ người đi vào ngõ cụt.Bà đương nhiên không biết, Tô Nam đã từng đi vào ngõ cụt.
Đi hơn nửa đời người, mới muốn trở về.Vội vàng về đến nhà, Tô Nam liền vào phòng chỉnh trang lại bản thân.
Lúc đi ra, cô quan sát căn nhà mà nhiều năm nay chưa từng ở.Nhà họ Chu kỳ thật rất rộng rãi.
Nhà xưởng thép vốn là đơn vị giàu có nhất trong tỉnh.
Cha mẹ Chu Ngạn còn làm lãnh đạo ở trong đơn vị.
Khi phân phối nhà, đã được phân cho một căn nhà rộng rãi như vậy.
Một bếp một vệ sinh, một đại sảnh, ba phòng ngủ.Chu gia cũng chỉ có cha mẹ Chu Ngạn, chị gái Chu Ngạn, còn có Chu Ngạn, bấy nhiều phòng này đã đủ ở thoái mái.Cũng bởi vì nguyên nhân này, sau này Chu Ngạn được phân một căn nhà một phòng khác một phòng ngủ, cũng đã không vào ở.
Mà lại bị chị gái Chu Ngạn là Chu Mẫn ở.Lần này cô và Chu Ngạn nổi giận, cũng là bởi vì chuyện này.Cô ở Chu gia không được tự nhiên, một lòng muốn cùng Chu Ngạn dọn sang ở căn nhà kia.
Chuyện này ở trong thành cũng không có gì lạ, sau khi kết hôn đều dọn ra ngoài ở, cuối tuần nghỉ phép trở về thăm cha mẹ, có đôi khi buổi tối cũng có thể tới đây ăn một bữa cơm..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...