“Miêu Miêu con đừng ngăn cản bà, nhưng thật ra bà muốn nhìn xem, bọn họ ai dám động đến một đầu ngón tay của bà!”Tạ Miêu thấy bà cụ thật sự rất tức giận, vội vàng ôm lấy bà, vừa vỗ lưng trấn an vừa hô lên với Tạ Kiến Hoa mặt mũi tràn đầy kinh hãi đứng ở cạnh cửa: “Đứng ngốc ở đó làm gì? Nhanh ra ruộng gọi bác cả và bố chị về đi.
”Tạ Kiến Hoa bỗng nhiên phản ứng lại, co cẳng liền chạy ra ngoài, càng chạy càng cảm thấy khó xử, càng chạy càng cảm thấy phẫn nộ.
Chị của cậu chính là báu vật của cả nhà bọn họ, là kiêu ngạo của cả nhà bọn họ.
Bọn họ cưng chiều che chở còn không kịp, Lưu Đại Phong thì tính là thứ gì? Cũng dám tơ tưởng đến chị của cậu!Lồng ngực của cậu như có một đám lửa đang bùng cháy, không chỉ nhẫn nại đến cực hạn đối người nhà họ Lưu, mà còn dẫn đến giận lây lên trên đầu mẹ ruột của mình.
Vội vàng chạy ra ruộng, cậu cũng không hề nhìn Lưu Chiêu Đệ một cái nào, dùng giọng điệu cứng rắn thông báo cho người nhà họ Tạ về nhà xong rồi xoay người rời đi.
Lưu Chiêu Đệ bị làm cho không hiểu ra sao, nhưng không khỏi có chút hoảng hốt, lòng bàn tay liên tục đổ mồ hôi.
Quả nhiên vừa vào cửa nhà, Vương Quý Chi đã ném một bao quần áo vào trên người bà ta: “Cầm đồ đạc của cô lên, cút đi cho tôi!”Lúc này mặt Lưu Chiêu Đệ trắng bệch: “Mẹ, mẹ, rốt cuộc con đã làm gì sai mà mẹ muốn đuổi con đi?”“Cô đã làm gì sai?”Vương Quý Chi cười lạnh: “Nhà mẹ đẻ của cô đánh chủ ý lên Miêu Miêu đừng nói với tôi là cô không biết! Bây giờ người trong thôn đều đang đồn ầm lên, Miêu Miêu sẽ đính hôn với thằng cháu trai vừa tốt nghiệp cấp hai đã đi kiếm sống kia của cô, cô còn có mặt mũi ở lại nhà họ Tạ chúng tôi à, cút!”Bà cụ nói một câu khiến cho sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.
Tạ Vệ Quốc càng là lập tức cầm cánh tay của Lưu Chiêu Đệ lên: “Ai nói Miêu Miêu sẽ đính hôn với Lưu Đại Phong? Cô nói?”Lưu Chiêu Đệ bị đau, nhưng ngay cả giãy giụa cũng không dám giãy giụa: “Em không có, em nói với Liên Hoa rằng nhà chúng ta không bao giờ đồng ý, thật đấy! Cái này, trong này có phải có hiểu lầm gì không?”“Người ta đã hỏi đến trên đầu nhà chúng ta, còn có thể có hiểu lầm gì?”Vương Quý Chi hoàn toàn không muốn nghe bà ta giải thích, kéo cô ta ra bên ngoài: “Nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi cút đi! Nhà họ ta chúng tôi không cần loại con dâu như cô! Tốt xấu gì Miêu Miêu cũng gọi cô là bác nhiều năm như vậy, cô còn không biết xấu hổ mà bán đứng con bé!”“Con thật sự không có! Nếu có thì hôm mẹ con gọi con con đã đi về!”Lưu Chiêu Đệ đã khóc ra tiếng, cuống quít nhìn sang chồng và con trai mình.
Đúng lúc này, đột nhiên có giọng nói the thé của một người phụ nữ truyền đến từ bên ngoài: “Tôi đem nhiều đồ vật như vậy tới làm gì à? Đương nhiên là đến cầu hôn! Thư ký Tạ của các người muốn gả Miêu Miêu cho Đại Phong nhà chúng tôi, hai nhà chúng tôi đã bàn bạc xong rồi hôm nay đưa lễ vật đến dạm ngõ.
”Lưu Chiêu Đệ nghe xong, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, cuống quít quay đầu nhìn ra bên ngoài.
Mà Vương Quý Chi và những người khác của nhà họ Tạ thì không đếm xỉa gì tới bà ta, toàn bộ xanh mặt xông tới cổng nhà: “Cô câm miệng cho tôi!”Hôm nay, Hoàng Liên Hoa đặc biệt mặc một bộ quần áo đẹp, một tay câm một hộp lá trà một tay cầm hai cân bánh quy, cười đến mức mặt mày hớn hở.
Sau lưng bà ta, bên trái là Lưu Đại Phong cũng đã được sửa soạn mới hoàn toàn, bên phải là em trai Hoàng Quốc Trụ nhà mẹ đẻ của bà ta.
Thấy người nhà họ Tạ lao ra, bà ta dừng chân lại, liền đứng ở gần đó lớn tiếng chào hỏi, chỉ sợ người khác không nghe thấy.
“Ôi, ông bà thông gia, đây là mọi người tới đón chúng tôi à? Mọi người thật là khách sáo.
”“Đón cái rắm!”Lúc Vương Quý Chi đi ra quên cầm dao phay, quay người lại tìm được cái chổi ở sau cổng nhà, quơ lấy rồi lập tức đánh vào người Hoàng Liên Hoa: “Tôi cho cô gọi tôi là thông gia này! Tôi cho cô cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga này! Xem hôm nay tôi có đánh chết cái đồ không biết xấu hổ nhà cô không!”Hoàng Liên Hoa không ngờ mình mang theo hai người đàn ông tới đây mà Vương Quý Chi vẫn sẽ hùng hổ như thế, dọa sợ đến mức trực tiếp trốn ra phía sau: “Bác gái bác đang làm gì thế? Không phải là nhà bác đã nói Miêu Miêu bị nhà họ Cố từ hôn, muốn kết thân với nhà chúng cháu à? Sao bác lại đổi ý! ”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...