Trong đầu cô ta toàn là Tạ Miêu, cũng không để ý đến xung quanh, không cẩn thận bắt gặp một đôi nam nữ đang thân mật sau gốc cây.
Thời đại này mọi người khá dè dặt, cho dù có đi với người yêu, ra ngoài cũng phải tách ra mà đi, sợ bị người khác chê cười.
Hai người kia bị cô ta nhìn thấy, lập tức thẹn quá hóa giận, “Mày nhìn cái gì mà nhìn?”Nếu là trước đây, Tào Khiết sẽ thu mắt lại, bước thật nhanh rời khỏi đó.
Nhưng trong lòng cô ta đang bực sẵn, sao có thể nghe được giọng điệu này của đối phương, lập tức vặc lại: “Tôi cứ nhìn chị đấy thì sao nào? Các người không biết xấu hổ trốn ở đây chim chuột, còn sợ người khác nhìn cơ à? Sợ người ta nhìn thấy thì các người đừng có làm.
”Người phụ nữ kia dám thân mật với người ta ở bên ngoài, vốn cũng không phải dạng vừa.
Vừa nghe thấy lời của Tào Khiết, liền chạy đến túm tóc cô ta.
“Mày nói gì? Có dám nói lại lần nữa không?”“Nói lại lần nữa thì sao? Mày chính là thứ không biết xấu hổ!”Tào Khiết bị đau, vung một bạt tai vào mặt người phụ nữ kia không chút nghĩ ngợi! Hôm sau, Tạ Vệ Dân đặc biệt xin nghỉ một buổi sáng, đến Nhất Cao làm thủ tục chuyển trường giúp Tạ Miêu.
Khi Tạ Miêu quay về lớp thu dọn sách vở, thì phát hiện Tào Khiết không đi học, vở bài tập vẫn bày tán loạn trên bàn.
Hứa Văn Lệ khẽ thủ thỉ với cô: “Giờ tự học tối qua cô ta đã không về rồi, ai mà biết lại chạy đi đâu rồi.
”Tạ Miêu không để ý lắm, cúi đầu nhét từng quyển vở hôm qua chưa mang đi được vào trong cặp sách.
Ai dè còn chưa thu dọn xong, cô của Hứa Văn Lệ đi vào với khuôn mặt bí xị, nói là muốn xin nghỉ nửa tháng cho Tào Khiết.
Hứa Văn Lệ thực sự rất tò mò, chạy đến hỏi, sau đó quay về kể cho Tạ Miêu bằng giọng điệu cổ quái: “Cô tớ nói, tối qua Tào Khiết bị người ta đánh bên bờ sông, gẫy ba đoạn xương sườn, đoán chừng phải nằm viện mất mười ngày nữa tháng.
”“Bị người ta đánh?” Tạ Miêu rất bất ngờ, “Ai đánh thế?”“Sao em biết được.
”Hứa Văn Lệ dẩu môi, “Dù sao thì chị cũng từng thấy cái nết thật sự của cô ta rồi, đã gây chuyện xấu còn chủ động chọc vào người nào thế không biết.
”Nhớ lại lần đầu gặp nhau, Tào Khiết đã hếch mặt lên trời, nhiều lần nhắm vào cô, Tạ Miêu có phần cạn lời.
Sống cho tử tế không được sao? Vì sao cứ thích tìm chỗ chết thế nhỉ?Tạ Miêu thu dọn đồ đạc xong xuôi, lại ngồi trong lớp một lúc, chờ Tạ Vệ Dân làm xong thủ tục, mới đứng dậy tạm biệt mọi người.
Mấy bạn học ban nãy còn cười đùa với cô, lúc này sự tươi tỉnh trên gương mặt nhanh chóng biến mất.
“Tạ Miêu, về sau nhớ quay lại đây chơi nhé.
” Trịnh Chí An nói.
“Chuẩn.
” Có một nữ sinh đến ôm Tạ Miêu một lát, “Nhất định nhớ quay về thăm bọn tớ đấy, bọn tớ sẽ nhớ cậu.
”“Kỳ thi cuối kỳ toàn thành phố, tớ sẽ soi thành tích của cậu đấy.
Tạ Miêu, chúng ta thi được hạng nhất toàn thành phố hù chết bọn họ đi.
” Từ Hải cổ vũ cho cô.
Ngay cả Ngô Thục Cầm với gương mặt phụng phịu cũng ra sức vỗ vai cô, “Góc Tiếng Anh có tớ, còn có anh Hàm Giang, cậu yên tâm.
”Không biết vì sao, vành mắt Tạ Miêu bỗng dưng hơi nóng lên.
“Các cậu yên tâm, tớ sẽ học hành thật tốt, cũng sẽ nghĩ cách sao chép đề thi của Nhị Trung mang về cho mọi người.
Các cậu cũng phải cố gắng, chúng ta sẽ gặp nhau vào kỳ thi cuối kỳ và kỳ thi đại học năm sau.
”Đám học sinh học kém đang lặng lẽ vây xung quanh xem một màn khiến người ta cảm động này: “! ”Không, cậu vẫn nên đừng quay về, bọn tôi chẳng muốn tự dưng lại có thêm quá trời nhiều câu hỏi với đề bài đâu.
Sau khi trở về từ trường, tối hôm ấy hiếm có lần Tạ Miêu hơi khó ngủ, trằn trọc trên chiếc giường lò nóng hầm hập đến gần nửa đêm mới ngủ được.
Mà buổi tối trước ngày Tạ Miêu lên thành phố báo danh, bà Vương còn trằn trọc khó ngủ hơn cả cô.
Quần áo và chăn của Tạ Miêu, Trình Lập Xuân đã sớm chuẩn bị xong từ mấy ngày trước, hôm nay đã đóng thành túi rồi.
Bà Vương còn đặc biệt lên huyện một chuyến, âm thầm tìm công nhân mua không ít tem phiếu, và tiền đưa cả cho Tạ Miêu mang đến trường.
Nhưng vấn đề ăn mặc chỗ ở đã chuẩn bị xong hết, trong lòng bà Vương vẫn không vững bụng, sợ bỏ sót gì đó.
Cô cháu gái được bà nâng niu trên tay yêu thương từ nhỏ sắp phải lên thành phố học rồi, về sau một tuần cũng chưa chắc đã về được một lần.
Nếu ở trường nó ăn uống chả ra làm sao, hoặc là không ở được với bạn học trong ký túc xá, trong lớp, thế thì phải thu xếp thế nào?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...