Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Mang Song Thai Của Tháo Hán
Lục Chinh thừa nhận rằng giờ anh rất vui.
Lúc vội vàng chạy tới đây, anh đã thấy Vệ Tinh Tinh nói chuyện với Cảnh Sâm.
Ban đầu anh định đi thẳng, nhưng nhớ tới lời cô nói buổi sáng, anh dừng lại.
Cô nói với bà Mã rằng cô muốn sống tốt với anh.
Những lời cô nói làm anh rất vui, lần đầu tiên trong hai mươi năm qua anh cảm thấy vui thực sự.
Anh sinh ra vào năm không tốt, khi đó bố mẹ anh đã không chịu nổi mà chết vì đau khổ.
Nhà anh chỉ còn mình anh là con trai, từ năm mười tuổi, anh đã phải trở nên mạnh mẽ, vì anh còn ba người chị.
Anh phải mạnh mẽ để có thể đuổi đi những kẻ có ý đồ xấu với các chị.
Bây giờ anh đã có gia đình riêng, có người phụ nữ của mình.
Nếu Vệ Tinh Tinh muốn sống tốt với anh, anh sẽ đối xử tốt với cô suốt đời.
Sẽ dốc hết sức mình để cô có cuộc sống tốt đẹp.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lục Chinh trở nên u ám.
Cuộc sống trước đây của cô vốn đã là thứ mà anh chẳng bao giờ với tới được, là thứ mà người như anh không thể nào đuổi kịp.
Cô vốn dĩ đã ở trên trời, còn anh thì vẫn chìm sâu trong bùn lầy.
“Đi nghỉ ngơi đi.” Bàn tay vốn định giúp cô dọn cỏ dại cuối cùng cũng hạ xuống, Lục Chinh đưa cho cô cái bình nước trong tay.
Vệ Tinh Tinh hớn hở ôm lấy bình nước ngồi sang một bên, bắt đầu ngắm Lục Chinh làm việc.
Lục Chinh quả không hổ danh là tay làm việc giỏi, anh xuống ruộng không nói một câu đã bắt đầu làm ngay.
Lưng anh rộng rãi, mạnh mẽ, chiếc áo ướt đẫm mồ hôi càng làm lộ rõ những đường nét cơ bắp đẹp mắt.
“Chỗ đó cũng là của em à?” Làm xong chỗ này, Lục Chinh chỉ về phía không xa.
Vệ Tinh Tinh vội vàng gật đầu, cười ngọt ngào, “Cảm ơn anh nhé ~”
Tai Lục Chinh hơi đỏ lên, anh bước dài sang bên kia.
Tưởng Lệ đang cắt đậu, mệt đến thở hổn hển, nhưng chỉ còn một chút nữa là cô ta hoàn thành được một công điểm.
Cô ta định quay lại khoe khoang trước mặt Vệ Tinh Tinh, vừa quay đầu lại, liền thấy Vệ Tinh Tinh đang ngồi nghỉ.
Trước mặt còn có một người đàn ông cao lớn đang làm việc.
Lại còn đẹp trai nữa.
Trong lòng cô ta ghen tị chết đi được, nhưng lại tỏ vẻ khinh bỉ nói với Triệu Tiểu Lan bên cạnh: “Đẹp thì có lợi thật đấy, hồ ly tinh kết hôn rồi mà vẫn có người giúp làm việc.”
Trước khi Vệ Tinh Tinh kết hôn, tuy rằng cả làng đều biết cô thích Cảnh Sâm, nhưng không ít thanh niên "nhiệt tình" trong làng vẫn cứ giúp cô làm việc sau khi xong việc của mình.
Không ngờ kết hôn rồi vẫn như vậy, đúng là không biết xấu hổ!
Triệu Tiểu Lan liếc mắt nhìn bên kia: “Đừng nói lung tung, đó là Lục Chinh chồng của Vệ Tinh Tinh.”
“Đó là Lục Chinh à?” Mắt Tưởng Lệ suýt rơi ra.
Cô ta chỉ nghe nói Lục Chinh là kẻ nghèo khó và cục súc nhất làng.
Nhưng không ai nói anh lại đẹp trai thế này!
Triệu Tiểu Lan kéo Tưởng Lệ một cái: “Nói nhỏ thôi, cẩn thận họ nghe thấy.”
Tưởng Lệ hậm hực đứng dậy tiếp tục làm việc, vừa làm vừa nói: “Tôi thấy tên Lục Chinh này ngoài làm việc ra thì chẳng có tài cán gì, làm cũng chẳng ra sao.
Không thì sao lại nghèo thế?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...