Thập Niên 70 Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa


"Chào mừng ký chủ đến với túp lều nhỏ, hệ thống mở ra quyền hạn: cửa hàng đồ dùng hàng ngày.

"Hai mắt Lâm Ngọc Trúc sáng lên, mở ra đi, cô muốn xem!Chỉ thấy trong giao diện trước mắt bày la liệt đồ dùng hàng ngày, nào là nồi niêu xoong chảo, dao làm bếp các thứ, những đồ dùng làm bếp cái gì cần có đều có, thậm chí cả nồi áp suất, nồi cơm điện, lò nướng, đồ điện gia dụng mọi kiểu mọi kích cỡ đều có hết.

Hai con mắt Lâm Ngọc Trúc lập tức sáng hẳn lên, hơn nữa cô nhìn lại vào nhà bếp phát hiện còn có ổ điện, điều này chứng tỏ cái gì? Trong túp lều nhỏ có hệ thống cung cấp điện, không cần hỏi cô cũng biết chắc là đá năng lượng chuyên cung cấp điện.

Hệ thống rất vui mừng khi thấy ký chủ của nó càng ngày càng thông minh.


Hơn nữa lướt xuống phía dưới, lại còn có cả máy giặt, tủ lạnh, các loại hình kiểu lớn đồ điện gia dụng.

Đồ dùng trong nhà cái gì cần có cũng có rồi, chỉ cần không nhìn điểm cống hiến bạn có thể lắp đặt cả phòng vô cùng xa hoa.

Ngạc nhiên nhất chính là kem đánh răng, giấy vệ sinh, băng vệ sinh, xà phòng, sữa tắm, dung dịch giặt quần áo, mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang điểm đẹp đẽ các thứ các thứ đều có hết~Quan trọng là vậy mà tất cả đều mở khoá, chỉ cần có điểm cống hiến là có thể mua sắm, Lâm Ngọc Trúc hưng phấn đến điên cuồng nhưng nhìn kỹ lại điểm cống hiến thì rút lui thôi rút lui thôi! Đồ dùng hàng ngày trong cửa hàng đều là đồ không chỉ đắt mà còn không thể mang ra dùng trong cuộc sống hiện thực bởi gia công có sự chênh lệch rất lớn với hiện nay.

Nhưng Lâm Ngọc Trúc có thể tận hưởng sử dụng trong không gian mà, chỉ cần cô có tiền! Không phải, điểm cống hiến!Không thể không nói hệ thống lại bước nữa cám dỗ cô bán cây công nghiệp đi.

Đợi tham quan xong nhà vệ sinh Lâm Ngọc Trúc càng cảm thấy hài lòng hơn, trong nhà vệ sinh có đủ bồn rửa mặt, bồn cầu và vòi hoa sen, có thể nói ngoại trừ việc cô muốn mua một ít đồ dùng trong nhà và đồ dùng trong nhà bếp thì cô có thể xách theo túi vào đây ở luôn, túp lều nhỏ này đúng là cục cưng của cô mà~Nghĩ lại thì rốt cuộc cũng không cần phải đi nhà vệ sinh trong chỗ thanh niên trí thức nữa, Lâm Ngọc Trúc thở phào nhẹ nhõm một hơi thật sâu.

Đợi quay lại phòng ngủ cô mới phát hiện trong góc có một người máy nhỏ trắng mập trắng mập, lúc này Lâm Ngọc Trúc mới nhớ ra đây cũng là quyền lợi của nhà tranh.

"Đinh, cô có một đơn người máy nhỏ mời kiểm tra và xác nhận~" Lâm Ngọc Trúc đi đến trước mặt người máy nhỏ mới phát hiện là trạng thái tắt máy, cô nghiêng đầu xem xét, nhìn thấy trên một bên cánh tay của người máy nhỏ có một cái nút không đáng chú ý lắm, thế là ấn xuống một cái, quả nhiên chưa đầy mấy giây người máy nhỏ đã mở mắt ra đối mặt với Lâm Ngọc Trúc, trước ngực còn mở ra một cửa sổ giao diện, bên trên xuất hiện một loạt các chữ "Chủ nhân, có gì cần tôi làm vì ngài không?"Lâm Ngọc Trúc sững sờ, người máy nhỏ này hình như không giống người máy nhỏ trước đó trong không gian lắm?"Nhà tranh ban thưởng người máy có trí năng hơn, chúng nó có thể tiến hành giao lưu đơn giản, hơn nữa sẽ có nhiều kỹ năng hơn, ký chú có thể từ từ trải nghiệm nha~"Lâm Ngọc Trúc "A" một tiếng, đưa tay sờ cái đầu bóng loáng của Tiểu Mập Mạp, chưa kể cảm giác còn khá tốt đấy?"Mi có biết giết gà không?"Người máy nhỏ trắng mập chớp mắt hai cái, sau khi phản ứng được mấy giây liền gật đầu.


Vậy thì dễ làm rồi, đêm nay cô muốn ăn thịt gà!Thế là dưới mệnh lệnh của Lâm Ngọc Trúc, người máy nhỏ qua nông trường giết gà rồi.

Không có cách nào khác, Lâm Ngọc Trúc không biết giết gà, cũng không phải không biết nhưng khi còn nhỏ cô đã thấy qua cha mẹ giết gà như nào, giờ để cô tự mình ra tay, hừm, đúng là hơi không dám thật!Bởi vì một đám cây công nghiệp đều chín rồi nên lần này Lâm Ngọc Trúc không để lại nữa mà bán hết, sau đó mua chút đồ dùng làm bếp.

Mấy cái đồ điện gia dụng thì thôi, để sau đi.

Cô không dám giết gà nhưng nấu nước nóng vặt lông gà thì cô vẫn có thể làm, chuyện này để người máy nhỏ làm thì hơi khó khăn nên vẫn để cô tự mình ra tay vậy.

Sau khi rửa sạch gà xong xuôi cô liền bỏ vào nồi đất rồi thêm nước để hầm, không có cách nào khác, cây công nghiệp chỉ còn mấy hạt giống như vậy mà vườn rau xanh của khu thanh niên trí thức không có gừng nên cứ như vậy đi, có thể uống được canh gà là tốt lắm rồi, muốn thêm cái gì nữa.


Sau khi vặn lửa to nhỏ xuống một chút, cô liền để người máy nhỏ canh lửa giúp mình, sau đó ra khỏi không gian.

Lúc này sắc trời cũng đã dần ảm đạm, nhà nhà đều thổi lửa nấu cơm, khói bếp lượn lờ, yên tĩnh nhàn hạ.

*Từ chương sau truyện sẽ vào VIP, giá chương VIP là 5LT 1 chương, cập nhật đều đặn 10 Chương đến 20 Chương vào khung giờ 10-12h trưa hàng ngày, hy vọng được cả nhà ủng hộ!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận