Thập Niên 70 Xuyên Thành Nàng Dâu Yêu Kiều Của Tháo Hán


Nói xong liền mở cửa phụ xe ra, chờ Tống Sơ Trừng ngồi vững vàng, anh cũng ngồi vào vị trí lái.

Chỉ có hai người chúng ta thôi sao? "Tống Sơ Trừng nghi hoặc hỏi.

Bọn họ đều ở phía trước, hiện tại hẳn là cũng khởi hành, ngươi nếu buồn ngủ có thể trước chợp mắt một lát, chờ một chút đi qua cái kia tiệm chụp ảnh, ta lại gọi ngươi.

"
ta còn không buồn ngủ, ngươi lái xe ngươi , không cần để ý tới ta.

Tống Sơ Trừng lấy hạt dưa trong túi ra, cầm một túi giấy nhỏ treo ở một bên.

May mắn nàng thông minh, ngày hôm qua mua hạt dưa cùng mai khô, bằng không thật nhàm chán!
Hơn nữa ngồi xe đường dài, không có gì thích hợp hơn cắn hạt dưa.

Tô Mộ Thương bọn họ bên này lĩnh giấy chứng nhận, người Tô gia ở kinh thành ngoại trừ Tô phụ, Tô mẫu, còn có Tô đại bá ra, những người khác đều không biết, ngay cả hai huynh muội Tô Mộ Đông cũng không biết, càng miễn bàn Tô gia gia cùng Tô nãi nãi.


Tô đại bá chính hắn không có kết hôn, một mình ở đại viện, hắn cũng không muốn ở cùng những người khác.

Tô Mộ Thương từ nhỏ đều đi theo hắn, tình cảm của hai người bọn họ cũng tương đối tốt.

Tô đại bá biết tin tức này, vẫn là Tô Mộ Thương tự mình gọi điện thoại cho hắn, hắn mới mặc kệ đối phương là nữ đồng chí như thế nào, chỉ cần cháu trai nhỏ của hắn nguyện ý kết hôn là được.

Tối hôm qua vừa nghe được tin tức cháu trai nhỏ của hắn đã lĩnh giấy chứng nhận, sáng sớm hôm nay hắn đã dậy bắt đầu kiểm kê tài sản của mình, chuẩn bị đưa qua cho bọn họ một ít.

Còn lại đến lúc đó chờ bọn họ trở về sẽ cho, Tô Mộ Đông và Tô Mộ Tịch không nằm trong phạm vi suy nghĩ của bác Tô, ông chính là tùy hứng như vậy.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, hai huynh muội Tô Mộ Đông cũng chưa từng nghĩ tới muốn tài sản của bác cả hắn, phẩm tính của người Tô gia đều rất giống nhau.

Năm xưa mẹ Tô xuất thân từ một nhà tư bản, sau này vì quyết định của cha mẹ Tô, cả nhà đều dấn thân vào cách mạng.

Mẹ Tô và cha Tô lúc này mới có cơ hội quen biết trong quân đội, càng về sau kết hôn.


Lúc ấy phụ thân Tô mẫu cũng chỉ sinh nàng một đứa con gái này, lưu lại tài sản liền đều cho nàng, những thứ này nàng đều bí mật giấu đi.

Về phần mấy thứ này, mẹ Tô cũng phân phối, hai đứa con trai từ khi Tô Mộ Đông kết hôn liền mỗi người một phần, về phần tiểu khuê nữ kia, thì là từ khi bà sinh ra đã chuẩn bị sẵn sàng.

Tô Mộ Đông nàng đã dặn dò để cho hắn tự mình đi bảo quản, về phần hắn muốn lúc nào hoặc là như thế nào nói cho vợ hắn, đó chính là chuyện của hắn.

Mấy thứ này bây giờ vẫn chưa thể đặt ở bên ngoài, mẹ Tô chỉ có thể gom góp nhiều hóa đơn một chút còn có tiền gửi qua cho hai thương nhân Tô Mộ, nói trắng ra là gửi cho Tống Sơ Trừng.

Nghĩ đến tính tình con trai út của mình, mẹ Tô ở trong lòng cũng không biết thở dài bao nhiêu lần, ôi! Mình có thể cứu bao nhiêu thì cứu bấy nhiêu đi!
Cô chọn hai bộ đồ ăn, hai bộ trà cụ, đủ loại vải vóc, còn có bốn giường chăn bông, một túi lông lớn, một túi bông lớn.

Bà không biết thân hình con dâu nhỏ, chỉ có thể để cho bà đến lúc đó tự mình đi may quần áo, hoặc là nhờ người hỗ trợ làm.

Nếu không là nàng nghe được vừa vặn có vật tư đi Lê Châu đảo, nàng những vật phẩm này còn đều bưu không được, nàng cái này bưu kiện thật sự quá lớn, còn lại những vật kia phải chờ bọn họ hồi kinh thành thời điểm mới có thể giao cho bọn họ.

Tống Sơ Trừng bây giờ còn không biết vừa đến quân khu là có thể nhận được hai phần đại lễ.

Tâm trạng cô tương đối tốt, con đường lúc này tuy rằng không dễ đi, nhưng còn trong phạm vi tiếp nhận của cô, chỉ cần không say xe, chính là "Mười lăm tháng tám" chịu chút tội cũng thôi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận