Thập Niên 70 Xuyên Thành Nàng Dâu Yêu Kiều Của Tháo Hán


Để cho nam nhân trước mắt đi T giúp nàng tìm về chứng minh thân phận bị lão Quang Côn ném đi, vừa vặn không cần nàng đi một chuyến.

Vì thế liền cùng hắn nói lên thân phận của mình, từ ôm nhầm đến bị thiên kim thật bán đi, nàng đều tỉ mỉ nói.

Đương nhiên, nguyên chủ tại chân thiên kim sau khi trở về tiểu động tác, còn có đoạn thời gian đó vô não hành vi, tuy rằng đại bộ phận đều là chân thiên kim đào hố cho nguyên chủ nhảy, nàng thích hợp tô điểm một chút cũng là nhất định.

Còn có chuyện Nhan Di Dung bỏ thuốc, Tống Sơ Trừng nhấn mạnh nhắc tới, không phải lần đầu tiên cô bỏ thuốc như vậy.

Nàng còn nhắc tới nữ nhi sư trưởng, Tô Mộ Thương lẳng lặng nghe.

Nhìn đôi mắt thỉnh thoảng chuyển động của Tống Sơ Trừng, chỉ biết cô đang đùa chút tâm tư, khóe môi anh cũng khẽ nhếch.

Sau đó hắn càng đi xuống nghe sắc mặt lại càng khó coi, ánh mắt thâm đến giống như hàn đàm không thấy đáy.

Tô Mộ Thương luôn luôn lãnh tình, cũng không biết phải an ủi nàng như thế nào, hắn liền đưa tay sờ sờ đầu của nàng:

ngươi nghỉ ngơi một chút, việc này ta đi làm, ngày mai ta mang ngươi lên thị trấn.

Tống Sơ Trừng nói cho anh biết vị trí cụ thể, còn có số bước chân của lão Quang Côn, liền phất phất tay với người đàn ông, bảo anh mau chóng đi giúp cô tìm lại chứng minh thư.

Tống Sơ Trừng thấy anh đi rồi, ngủ không được cũng không có việc gì làm liền đi vào không gian thăm dò một chút.

Phòng dưỡng lão lúc trước đã kiểm tra qua, không có chỗ nào bất đồng, hiện tại chỉ còn lại vườn rau quả nhỏ của mình, nhìn rau dưa cùng hoa quả nhỏ phát triển khả quan, tâm tình cũng vui vẻ hẳn lên.

Đi dạo một vòng dĩ nhiên phát hiện, cái kia tiểu giả sơn dĩ nhiên đại biến dạng, giả sơn biến thành ngọc thạch sơn!!!
Ở giữa Ngọc Thạch Sơn có một khe hở nhỏ, phía dưới có một chậu ngọc lớn, bên trong chứa hơn nửa chậu chất lỏng màu trắng ngà.

Trên đỉnh khe hở nhỏ, đang toát ra một giọt nước nhỏ màu trắng ngà, Tống Sơ Trừng nghiên cứu một chút, suy đoán đây là thứ tương tự như linh tuyền.

Nhưng cả buổi cũng chỉ có một giọt như vậy, về sau phải tiết kiệm dùng mới được.

Vốn định trở về phòng lấy cái chén, giờ khắc này nàng đột nhiên kỳ quái nghĩ đến, đều là không gian của mình, nếu không cần ý niệm thử xem?

Vì thế cô nhắm mắt mặc niệm một chút, trong đầu nghĩ đến cái ly mình muốn.

Cùng lúc đó tay nàng nặng lên! Tống Sơ Trừng nở nụ cười, mình đây là vừa xuyên qua liền Âu Hoàng thể chất sao?
Cô bỏ một chén Ngọc Linh Thủy nhỏ, đây là tên Tống Sơ Trừng vừa đặt.

Trở lại trong phòng nàng uống một ngụm Ngọc Linh Thủy.

Nếu Ngọc Linh Thủy của nàng giống như Linh Tuyền Thủy nói trên mạng, vậy nàng cũng có thể bài độc đi?
Cô vội vàng chạy đến toilet, cởi quần áo trên người ra.

Bằng không quần áo bẩn cô sẽ không có quần áo thay, Tống Sơ Trừng bên cô đang chờ thân thể bài độc.

Tô Mộ Thương đã đến vị trí nàng nói, cẩn thận tìm kiếm một lần, thật đúng là tìm được cho hắn.

Hắn cảm thấy cái này rất phi thường may mắn, nếu như chứng minh thân phận bị mất, làm việc sẽ phải một đoạn thời gian rất dài, không có chứng minh thân phận liền không vào được quân khu, bọn họ không có thời gian tìm được thì không còn gì tốt hơn.

Nghĩ đến cô gái nói lão độc thân, còn có Nhan Di Dung, sắc mặt của hắn càng ngày càng lạnh lùng, đi một vòng quanh thôn, hỏi thăm được nhà lão độc thân kia.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận