Cố Cạnh Văn nhìn thấy Triệu Chi như vậy thì vô cùng đau lòng, hắn quay sang hỏi dì La: "Thím, tay của thanh niên tri thức Triệu bị thương, có thể để cô ấy nghỉ một lát, lúc trở lại thì làm việc khác được không?"
Dì La:...
Nhưng dì La dù sao cũng là một người tốt bụng, bà chỉ thở dài rồi nói: "Được, được, đừng khóc nữa, đi nghỉ một chút trước đi đã."
Dù sao thì bà nghĩ nữ thanh niên tri thức này có làm một ngày cũng không được gì.
Lại nhìn qua mảnh chiếu nhỏ mà Triệu Chi đã đan, khoảng cách giữa các nan tre thưa thớt, lại còn không đều...!Cũng chẳng xài được, bà lắc lắc đầu.
Liêu Thịnh chỉ đứng bên cạnh, hết nhìn Triệu Chi rồi lại nhìn sang Trình Nịnh, trong lòng có chút phát sầu.
Cuối cùng, anh ta đành chịu mà gãi gãi đầu, chạy qua nói với đại đội trưởng một tiếng rồi xoay người trở về ký túc xá.
Đội đội trưởng to giống rống theo: “Mau quay lại đấy, nếu không sẽ bị khấu trừ công điểm đấy, nghe rõ chưa hả.” Ông vừa mà mắng Liêu Thịnh, đồng thời cũng còn là mắng Cố Cạnh Văn - người vẫn đang xum xoe bên nhóm nữ thanh niên tri thức mà chưa chịu quay lại làm việc kia.
Cố Cạnh Văn cau mày, quay trở bên nhóm nam thanh niên tri thức lại.
Mà mặt khác, Liêu Thịnh cũng rất nhanh đã quay về rồi.
Anh ta ném cho Trình Nịnh một đôi găng tay da hở ngón, nói: “Của Đông Nguyên đó.”
Mọi người: ???
Mọi người thực sự là có chút khó hiểu.
Tại sao cậu ta lại lấy đồ của Hàn Đông Nguyên để đi lấy lòng con gái như thế hả?
Mấy người ở cùng ký túc xá với Trình Nịnh: ...Bọn họ đã sớm chai lỳ rồi.
Khi Mã Đình Đình nhìn thấy Liêu Thịnh ném một đôi găng tay qua thì còn có chút không thoải mái, nhưng nghe anh ta nói đó là của Hàn Đông Nguyên thì lập tức thở dài nhẹ nhõm.
"Thanh niên tri thức Liêu, đây là đối tượng của cậu đấy à?" Thím Tiền – một người tương đối nhiều chuyện, ngồi bên cạnh nheo mắt hỏi.
"Nào dám!" Liêu Thịnh lập tức ra dấu dừng lại, nói với bọn họ: "Là...!Đông Nguyên…" Anh ta vốn định nói là "em gái của Đông Nguyên", nhưng lời vừa đến bên miệng, anh ta chợt nhớ ra Đông Nguyên ghét nhất là người khác nhắc đến chuyện này, thế nên mới đột nhiên dừng lại, sau đó lại cảm thấy chuyện này chẳng liên quan gì đến mình cả.
Vẫn nên để Trình Nịnh, hoặc là đợi Đông Nguyên trở về, rồi bọn họ tự nói ra thì hơn.
Vì vậy anh ta không nói nữa, ngẩng cao đầu, ngạo nghễ đi về phía nhóm nam thanh niên tri thức đang làm việc.
Mọi người: ???!!!
Tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Trình Nịnh, rồi lại nhìn qua đôi găng tay trên tay cô.
Trình Nịnh: "..."
Cô siết chặt đôi găng tay trên tay, sau đó thản nhiên cười trước ánh mắt dò xét của mọi người xung quanh: "Cháu ở cùng khu nhà với thanh niên tri thức Liêu và thanh niên tri thức Hàn thôi ạ."
Mọi người vẫn nhìn vào đôi găng tay trên tay cô.
"À," Thím Tiền cười nói: "Là đối tượng của thanh niên tri thức Hàn à? Vậy chẳng phải là con dâu của thôn Thượng Hàn chúng ta rồi sao?"
Tuy rằng lúc trước Trình Nịnh đã từng bị bạn cùng phòng hiểu lầm một lần rồi, cô cũng đã chuẩn bị tinh thần từ trước, nhưng bây giờ cô vẫn bị cái câu "con dâu của làng Thượng Hàn chúng ta" làm cho mém sặc.
Cô ho khan hai tiếng, xua tay nói: "Không phải, không phải, không phải đâu ạ, cháu với thanh niên tri thức Hàn là họ hàng xa, nói ra thì cháu cũng có thể coi như là em họ của anh ấy đấy nhỉ?"
Bởi vì Hàn Đông Nguyên rất ghét một tầng quan hệ này, lại càng ghét hơn khi người khác bàn tán chuyện nhà anh, cô không muốn nhiều lời nên lập tức nói thêm: “Hơn nữa bọn cháu còn ở cùng một khu nhà, bà nội Hàn giống như bà nôi ruột của cháu vậy ạ.
Nên là, là, giống như anh em ruột thịt thôi."
Nghe Trình Nịnh nói vậy, mấy dì mấy thím ngồi bên cạnh lại càng tò mò hơn.
Họ hàng xa của thanh niên tri thức Hàn?
Tám đời tổ tông của thanh niên tri thức Hàn đều là người của thôn Thượng Hàn bọn họ, mẹ ruột của thanh niên tri thức Hàn còn là người của thôn họ La ngay sát nách gả qua đây.
Cô và thanh niên tri thức Hàn là họ hàng xa á?
"Họ hàng xa như thế nào?" Thím Tiền hỏi.
Trình Nịnh cắn răng, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Thực sự thì cháu cũng không biết, hình như là ba cháu và ba của thanh niên tri thức Hàn là đồng đội, cháu chưa ra đời thì ba cháu đã hy sinh rồi.
Cũng bởi vì thế mà ba và bà nội của thanh niên tri thức Hàn đều rất yêu thương cháu, từ khi cháu còn nhỏ đã đối xử rất tốt với cháu rồi”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...