Lâm Cúc thở dài: “Đừng lo lắng, tôi sẽ không, vừa rồi bực bội mắng chửi giải tỏa thôi.”Hai mắt Hoàng Đại Đễ đỏ bừng: “Em thật sự không liên quan gì đến một tên lưu manh như hắn.
Trước đây,em sợ chị lo lắng nên không dám nói ra...”Miêu Kiều Kiều nói thẳng vào vấn đề: “Nhưng hai người không thể cứ như thế này.
Tôi không nghĩ mục đích của anh ấy chỉ đơn giản là làm bạn tình.
Rất có thể hắn ta muốn ăn cơm trước kẻng để anh cưới em.”Nghe vậy, đồng tử của Hoàng Đại Đễ co rút lại, cô ất sợ hãi lắc đầu: “Không không không, tôi không thể lấy hắn ta, tôi phải trở về thành phố, gia đình tôi vẫn đang chờ tôi trở về!”Cô ấy hứa với Vương Đại Hổ chỉ vì muốn kéo dài thời gian mà thôi, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến việc ở bên anh ta.Dù mơ hồ biết mục đích của đối phương không đơn giản, nhưng cô ấy chưa bao giờ dám nghĩ sâu.Miêu Kiều Kiều phá vỡ chuyện này, khiến tâm trạng của cô ấy đột nhiên trở nên sợ hãi và bất lực: "Nếu có ngày hắn ta cưỡng bức tôi, chi bằng tôi tự nhảy xuống sông!"Sống với người vô lý, thô lỗ và ghê tởm như vậy, cô ấy chi bằng chết đi cho rồi.“Nhìn em cứ xúc động tiêu cực như thế làm gì, còn chưa có chuyện gì!” Lâm Cúc nhìn cô ấy đầy bất mãn, “Đừng cả ngày chết đi sống lại, người khi chết dù vui vẻ, chỉ có gia đình và bạn bè mới đau khổ!”"Huhu...Em xin lỗi...Em không nên nói những lời này..." Hoàng Đại Đễ ngã vào lòng Lâm Cúc bật khóc một lần nữa.Miêu Kiều Kiều không thuyết phục được cô ấy trong lần trì chuyện này, Lâm Cúc nói đúng, không đáng chết vì một tên cặn bã, phải mắng cho cô ấy tỉnh lại để cô ấy không suy nghĩ mù quáng nữa.
Sau khi Hoàng Đại Đễ bình tĩnh lại một chút, Miêu Kiều Kiều nói với họ về kế hoạch của cô.“Không phải Vương Đại Hổ thích uy hiếp người khác hay sao, vậy thì chúng ta sẽ dùng chuyện này chống lại hắn ta, nắm lấy điểm yếu của hắn, để hắn không dám nói nhảm."Hai mắt Lâm Cúc sáng lên: "Xử lý thế nào?"Miêu Kiều Kiều: "Trước đây tôi có nghe hai người xã viên trò chuyện, họ nhìn thấy Vương Đại Hổ đi ra từ nhà góa phụ cuối thôn, chúng ta có thể tận dụng chuyện này."Lâm Cúc mở to mắt không tin nổi: "A? Đó không phải là góa phụ trong làng, năm nay đã 40 tuổi sao? Tôi đã nhìn thấy cô ấy vài lần, cô ấy trông giống như..."Góa phụ họ Lưu, năm năm trước bị cháy nhà, cả bố mẹ chồng và chồng đều không may qua đời.Và mặc dù sống sót nhưng khuôn mặt của cô ấy cũng bị cháy một phần lớn, nên vẻ ngoài của cô ấy có chút xấu xí và đáng sợ.Cộng với tiếng là góa phụ, không ai dám có quan hệ gì với cô ấy, nên cô ấy chỉ sống một mình ở cuối làng.Tuy rằng Vương Đại Hổ có tính tình kém, vợ đã chết, nhưng hắn ta mới ngoài 30 tuổi, gia cảnh cũng không tệ lắm, sao có thể lựa chọn mục tiêu như vậy.Miêu Kiều Kiều đương nhiên nghĩ đến điều này, cô phân tích: "Dựa vào tính tình đê tiện của hắn ta, chắc chắn là có chuyện gì đó.
Tôi sẽ theo dõi hăn ta và quả phụ kia xem có thể tìm ra manh mối gì không.""Ngoài ra, trong khoảng thời gian này, chị Lâm, chị phải đi cùng chị Hoàng để đề phòng Vương Đại Hổ tấn công chị Hoàng khi chị ấy ở một mình, tránh xảy ra chuyện không hay."Hoàng Đại Đễ nghe vậy thì vội vàng nói: "Không phải, trước đây hắn ta nói ba ngày một lần sẽ hẹn tôi ra ngòai.
Nếu tôi không ra ngoài, hắn ta nhất định sẽ tung tin đồn thất thiệt!"Miêu Kiều Kiều trấn an: "Tôi sẽ tìm manh mối càng sớm càng tốt để bắt được hắn ta.
Nếu hắn ta muốn cô đi ra ngoài, vậy hãy để chị Lâm theo dõi từ xa, còn chuyện gì xảy ra thì cô ấy có thể giúp."Lâm Cúc vỗ vỗ cánh tay cô ấy cười nói: "Ừ, đừng lo lắng, Đại Đễ, nếu anh ta dám bắt nạt em,em hãy hét to lên, chị sẽ lao tới hét một tiếng, hù dọa anh ta..."“Phốc!” Hoàng Đại Đễ không khỏi bật cười, tuy rằng cô biết đối phương đang nói đùa để an ủi cô, nhưng vẫn rất hữu dụng.Nhìn sự quan tâm chân thành của hai người trước mặt, trong lòng cô ấy trào ra một dòng nước ấm áp, nước mắt cảm động tràn đầy: "Cảm ơn chị Lâm,em Miêu, cảm ơn mọi người đã giúp em, em không lo lắng, em nhất định sẽ vui lên, chống lại tên cặn bã này!"Lâm Cúc và Miêu Kiều Kiều nhìn nhau, một nụ cười thoáng qua trong mắt họ.Lâm Cúc cười nói: "Đúng vậy, đừng hủy hoại bản thân vì một người cặn bã, không đáng chút nào."Miêu Kiều Kiều cũng cười: "Đúng vậy, chúng ta đều là bạn bè, chị đừng khách sáo như vậy."Cả ba nói về kế hoạch tiếp theo một lần nữa, sau khi thảo luận, Lâm Cúc và Hoàng Đại Đễ quay về sân trước.Ngay khi mọi người rời đi, Miêu Kiều Kiều lập tức đóng cửa lại, tiến vào không gian tập thể dục.Và đêm nay, nhiều người sẽ mất ngủ vì những chuyện khác nhau....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...