Thập Niên 70 Tôi Có Mang Theo Một Kho Hàng


----Cẩm Nhiên cười trộm, sau đó lấy cái nồi bắt đầu nấu nướng.

Sau khi nấu xong, cô nhận được lời khen của bà nội Thẩm:“Ny Ny, con có thể thành nghề rồi, mấy món kho sau này cũng đều làm theo từng bước như thế.

”Cẩm Nhiên gật đầu, phương pháp của bà nội Thẩm đơn giản hơn một chút, trước đây khi làm phụ bếp cho quán ăn trăm tuổi đã học lỏm được một vài món ăn.

Cách nấu của bọn họ rất phức tạp, cải thảo cũng phải chần bằng nước canh gà.

Cẩm Nhiên thích tay nghề của bà nội Thẩm hơn.

Cẩm Nhiên đi cùng bà nội Thẩm đưa thức ăn cho mấy người phụ giúp xây nhà.


“Cho chúng tôi ăn gì thế, chỗ tôi cũng có thể nghe thấy mùi thơm rồi, Ny Ny thật sự bắt được thỏ à?” Mọi người cũng thu dọn sạch sẽ, chuẩn bị bắt đầu ăn.

Cẩm Nhiên đắc ý nói:“Chú nghĩ xem cháu là ai chứ, mấy chú mấy bác làm việc cật lực, nhất định phải ăn món ngon, bồi bổ cơ thể.

”Lời vừa thốt ra, mọi người đều phá lên cười, trong lòng cũng thấy dễ chịu, lại có chút ghen tỵ, nghĩ Thẩm lão tam này đúng là có phúc, mấy đứa con trai học giỏi, con gái thì chu đáo, sau khi xây xong ngôi nhà lớn này, rồi cùng làm việc với vợ trên huyện, đâu còn chuyện gì phải u sầu nữa.

Dù sao thì ông nội Thẩm cũng đã già, buổi trưa phải nghỉ ngơi một chút, ba người chậm rãi đi bộ về nhà.

“Ông nội, lát nữa ông phải nếm thử thịt thỏ mà hôm nay cháu làm, xem thử hôm nay bà nội và cháu ai nấu ăn ngon hơn.

”Bà nội Thẩm cũng góp vui:“Phải đấy, ông à, ông bình luận xem ai làm ngon hơn, nếu nói trúng lát nữa tôi cho ông uống một ly.

”Ông nội Thẩm hai mắt sáng lên, lập tức nói:“Đương nhiên là bà nấu ngon rồi, cả đời này tôi chỉ ăn đồ ăn bà nấu, ăn bao nhiêu cũng không đủ.

”Cẩm Nhiên “! ” mùi cẩu lương xộc thẳng vào mặt.

Chuyện đưa thịt thỏ sang nhà bác cả và bác hai sẽ do bà nội Thẩm đảm nhận, bà nội Thẩm nói như thế này:“Ny Ny, bà nội dạy cháu, khi cho người ta ích lợi gì đó, nhất định phải rầm rộ lên, khiến cho mọi người đều nhìn thấy, như vậy sau này lỡ như có xảy ra tranh cãi thì những thứ đó sẽ trở thành lợi khí để con phản pháo người ta.

Đừng nghĩ đây chỉ là chuyện nhỏ, nhưng thời gian dài sau này, trong lòng mọi người đều có phán xét, con không làm chuyện xấu, mọi người cũng sẽ cảm thấy con có lý do.


”Cẩm Nhiên “!!!” Hôm nay bà nội không phải là bà nội bình thường nha.

Sau khi Cẩm Nhiên thi xong, ngôi nhà cũng đã xây dựng hoàn tất, đây là phong cách phổ biến ở nông thôn, nhưng Cẩm Nhiên đã yêu cầu ông nội Thẩm tách một phòng khách và xây tường ấm để mùa đông không bị lạnh.

Sau này tiếp khách không cần phải vào phòng ngủ nữa, không tiện chút nào.

Ông nội Thẩm cũng để trưởng thôn phê duyệt mảnh đất bên cạnh, để dành cho Thẩm Thông và Thẩm Minh kết hôn.

Ông nội Thẩm đều đã tính toán hết, ông bao vây khu đất và nói đây là nhà ở, nhưng bây giờ cũng có thể làm đất tư nhân, nhất cử lưỡng đắc, cũng không ai có ý kiến.

Trong sân, Cẩm Nhiên kiên quyết yêu cầu đào một cái giếng, sau này lấy nước sử dụng hay tưới rau cũng rất tiện lợi.

Ngôi nhà này tốn rất nhiều tiền, Vương Thúy Phân mượn của mẹ bà một chút tiền mới miễn cưỡng đủ dùng.

Khi mượn tiền, bà ngoại nói với Vương Thúy Phân:“Nếu có tiền thì các con trả lại cho mẹ, nếu không có thì giữ đó mà tiêu, mấy người chị dâu của con không dám phàn nàn đâu, bọn họ còn tính cắm rễ ở trong huyện, để có thể giúp đỡ một chút cho con cái bọn họ đó.


”Đã như vậy, thì cứ từ từ mà trả, một tháng trả một chút, cũng không nhiều.

Vì vậy, ba Thẩm và Vương Thúy Phân nhận được tháng lương đầu tiên cũng không vội vàng trả nợ, Vương Thúy Phân cũng không phải là người keo kiệt, mua cho ông bà nội bộ quần áo, còn có mấy thứ dùng để mời khách, sau đó là mấy thứ đồ lặt vặt trong nhà, tiền lương chưa cầm nóng tay đã bay hết.

Vương Thúy Phân cũng lấy tiền lương của ba Thẩm mua đồ cho ba mẹ mình và mấy đứa cháu bên nhà cậu.

Coi như là tiền bịt miệng, cũng coi như là lời cảm ơn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận