Thập Niên 70 Tôi Ăn Dưa Trong Truyện Niên Đại


"Còn vì cái gì, không phải là vì tiền trợ cấp kia sao, bây giờ phòng ba ở cùng bọn họ, thím ba được tiền thì phòng ba bọn họ cũng được tiền, con bé này tuổi còn nhỏ mà tâm tư ác độc như thế, sau này nên tránh xa một chút.

"Uổng công lúc trước ông thấy cô ta ngày nào cũng chăm chỉ làm việc, học hỏi, thật đúng là nhìn nhầm người.

"Chuyện này có nên nói cho Tú Quyên biết một tiếng không, để nó biết mà đề phòng con bé kia một chút.

" Hồ Yến Hoa phân vân không biết có nên nói cho Lâm Tú Quyên biết chuyện này hay không.


Lâm Ái Quốc xua tay không đồng ý: "Hoãn việc này lại một chút, em biết tính tình của Tú Quyên mà, bây giờ hội phụ nữ vừa đến nhà thím ba, dù thế nào cũng phải im ắng một thời gian, lỡ như Tú Quyên làm ầm lên, bọn họ rơi vào đường cùng làm bậy thì sao?"Hồ Yến Hoa suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng đúng, thế là quyết định không nói trước với Lâm Tú Quyên, nhưng cũng không thể bỏ qua cho Lâm Tú Mỹ, bà lạnh lùng nói: "Về sau lúc chia việc anh không cần cố ý làm khó nó, nhưng không thể giúp đỡ nó, uổng công lúc trước anh nói nó không giống Lâm Ái Đảng, Chu Xuân Hoa.

"Lúc Lâm Tú Mỹ ra khỏi trạm y tế, trên mặt lộ ra vẻ oán giận, bác sĩ cũng không thể bảo đảm sẽ không để lại vết sẹo, nghĩ đến đây, cô ta muốn ăn tươi nuốt sống Trương Vĩnh Phương, rõ ràng bà ta vô dụng, còn trút giận lên cô ta.

Lâm Tú Mỹ không thể hiểu nổi, không phải kiếp trước Trương Vĩnh Phương nắm chắc Lâm Ái Quốc sao, sao kiếp này lại vô dụng như vậy.

Trên đường từ trạm y tế trở về, ánh mắt của mọi người cũng vô tình liếc nhìn miếng băng gạc quấn trên đầu cô ta, sau đó nghĩ tới chuyện hôm nay hội phụ nữ đến, đại khái đã hiểu ra gì đó.

Lâm Tú Mỹ giả vờ không thấy những ánh mắt đầy ẩn ý này, cô ta ước gì mọi người đều biết chuyện Trương Vĩnh Phương khóc lóc om sòm đánh mình bị thương ở trán, nhìn thấy những người sống trong chuồng bò phía xa xa, Lâm Tú Mỹ nghĩ đến dáng vẻ của bản thân, vội vàng cắn răng lách qua.


Lúc này Trương Vĩnh Phương vẫn đang co ro trong sân, bà ta luôn thích sĩ diện, nghĩ đến lúc này chắc chắn người dân trong đội đều biết chuyện bà ta bị hội phụ nữ giáo dục, tức đến đau cả tim, đều tại con sao chổi Lâm Tú Mỹ kia ra ý xấu, không thì sao lại liên lụy đến bà ta được.

Trên đường trở về Lâm Tú Mỹ nghe thấy người khác khen ngợi Lâm Tú Lệ là người hiếu thảo, hiểu chuyện, vừa ghen tị vừa oán hận, đồng thời không khỏi suy nghĩ liệu nhà mình cũng có nên chia nhà với Trương Vĩnh Phương hay không? Nhưng có lẽ Chu Xuân Hoa sẽ là người đầu tiên không đồng ý, mặc dù Trương Vĩnh Phương đối xử với mình chẳng ra làm sao, nhưng lại hết sức yêu thương Lâm Văn Đào, nghĩ đến đây co ta lại thấy chỗ vừa bị đánh trên trám đau hơn.

Trong lòng cảm thấy bất lực, tại sao cô ta đã trọng sinh rồi mà có những việc vẫn không thể thay đổi.

Nghe thấy động tĩnh ở cổng sân, Trương Vĩnh Phương lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ phòng chính, tưởng rằng có người bên ngoài đang lén lút hóng chuyện của mình, không ngờ lại là Lâm Tú Mỹ, trông thấy băng gạc quấn trên đầu cô ta, bà ta tức điên lên: "Con bé chết tiệt kia, mày yếu ớt đến thế à, rách tí da cũng đến trạm y tế, dư tiền túi lắm hay sao.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận