Thập Niên 70 Tiểu Kiều Thê Mẹ Kế


Dựa theo quy định, ra ngoài phá án thì phải có hai người đi với nhau.

Trương Bằng không gọi được cảnh sát dưỡng lão, chỉ có thể mang theo người trẻ kia.

Nhưng không còn ai ở lại trông Hàn Cánh, Trương Bằng lại sợ anh chạy mất.

Mời người này ăn một bữa thật quá khó.

Trương Bằng rối rắm, bèn thương lượng với Mạnh Ninh:"Hay là tôi giải quyết vụ này giúp cô, cô chặn đại ca của tôi lại, đừng cho anh ấy đi giúp tôi.

"Mạnh Ninh: "?!"Cô chậm rãi quay sang nhìn Hàn Cánh, còn quan sát anh cẩn thận.

Người đàn ông trước mặt cao ráo khỏe khoắn, khuôn mặt sâu sắc, góc mặt góc cạnh sẵn bén, sống mũi cao thẳng, môi mỏng khẽ mím, trông không giận mà vẫn đầy uy nghiêm.


Nhất là khi anh nghiêng đầu liếc nhìn cô, ánh mắt ấy cực kỳ lạnh nhạt.

Trên người anh như tỏa ra khí thế túc sát, hoàn toàn không hợp với chốn đô thành náo nhiệt phồn hoa.

Hàn Cánh lại hoàn toàn khác biệt hẳn với những chàng trai mà cô từng gặp ở trường học.

Hoặc giả có lẽ không chỉ giới hạn trong trường học mà thôi.

Mạnh Ninh lịch sự dời mắt đi, cô vội lắc đầu xùa tay liên tục, nghiêm túc nói:"Đồng chí, dáng vẻ này của đại ca anh là như muốn đánh tôi ấy, vứt tôi có phải không khác gì vứt cải trắng không, tôi không giúp được đâu.

"Trương Bằng bật cười, bèn nói đùa:"Đại ca của tôi không ra tay với nữ đồng chí tay trói gà không chặt như cô đâu.

Cô cứ yên tâm, thoải mái tinh thần đi.


Nếu thật sự không được, cô mà thấy đại ca tôi định đi thì bảo em trai cô ôm đùi anh ấy.

Đại ca tôi không đánh trẻ con đâu, chắc chắn anh ấy sẽ không làm được gì.

"Hàn Cánh cũng khẽ mỉm cười, giơ chân khẽ đạp Trương Bằng rồi nói: "Đi làm việc của cậu đi, tôi ở đây chờ cậu tới mười hai giờ trưa.

"Trương Bằng: "!!!"Hạnh phúc tới quá đột ngột!!Trương Bằng mừng rỡ, vội cầm mũ, vừa lải nhải với Hàn Cánh rằng "quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy", hoặc "Anh Cánh, anh là đàn ông con trai chắc chắn không được lừa em đâu".

Anh ta lại vừa hô to với viên cảnh sát trẻ: "Khang Phi Khang Phi, đi thôi đi thôi, đi phá án!"Trong sảnh vang vọng tiếng của Trương Bằng, khiến nơi đây có vẻ náo nhiệt hẳn.

Mạnh Ninh khẽ thở phào một hơi, môi mím lại, đây coi như là khởi đầu tốt đẹp rồi.

Trương Bằng dẫn người tới chỗ xưởng sắp thép nơi Mạnh Thành làm việc lúc sinh thời để đối chiếu danh sách xem là thật hay giả, sau đó lại dẫn người tới nhà tập thể xưởng nồi hơi chỗ nhà của Mạnh Tây ở.

Lúc bọn họ tới, Mạnh Tây còn chưa tan làm, trong nhà chỉ còn bác gái bà Mạnh Hoàn mới ba tuổi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận