Đang lúc trầm luân, Dư Mạn Linh lần đầu tiên cảm nhận được, thì ra làm loại chuyện này, là một chuyện thoải mái vui sướng đến như vậy.
Hai tay trắng nõn, không biết là từ lúc nào, đã vòng lên ôm lấy cổ của Đổng Kiến Huy.
Nông thôn ở niên đại này, không có chương trình giải trí gì, mỗi nhà mỗi hộ hầu như đều là tắt đèn đóng cửa sớm, làm chuyện này như một trò giải trí.
Cho nên niên đại này, trẻ con cũng đặc biệt nhiều, hầu như mỗi một nhà đều có ba bốn đứa trẻ.
Lúc này đang đợi trái đợi phải, mắt thấy đều đã trễ thế này rồi, Trương Tiểu Yến vẫn còn đang chờ nhà lão Tam chưa đến để đưa thịt lợn cho mình.
Cuối cùng bất chấp chồng mình ngăn cản, cô ta đi xuyên qua nửa cái thôn trang, đến được nhà của lão Tam.
Đi vào trong sân nhỏ, nhìn thấy nhà chính và buồng trong đều có ánh đèn dầu.
Hơn nữa là cửa của nhà chính còn đang khép hờ, nhìn dáng vẻ này xem ra là còn chưa đi nghỉ ngơi.
Đến nhà cô ta, chỉ cần cửa không khóa, cô ta chưa bao giờ có thói quen gọi cửa, liền trực tiếp đi vào bên trong.
Vừa bước vào nhà chính, thì chợt nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề phát ra từ buồng trong, kèm theo đó là âm thanh va chạm pa pa pa.
Cô ta thân là một người từng trải, đương nhiên là hiểu rõ bên trong đang làm loại chuyện đó.
Sợ đụng phải chuyện này sẽ dẫn đến việc xấu hổ, cô ta quay đầu muốn rời đi, không biết làm thế nào lại nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông bên trong phát ra, còn có cả tiếng va chạm thanh thúy mạnh mẽ mà hữu lực.
Chân không nghe theo sự sai khiến nào đã bước tới cửa của buồng trong, chính mình cùng người đàn ông nhà mình, đã nửa tháng nay không có làm chuyện này rồi.
Cô ta vẫn còn trẻ, đương nhiên là có nhu cầu, nhưng làm gì được khi đàn ông nhà mình không còn dùng được.
Nghiêng thân mình, khom lưng như mèo, vén rèm vải lên, nhìn vào bên trong.
Hình ảnh lọt vào tầm mắt, khiến cho chân của cô ta giống như đang mọc rễ vậy.
Chỉ thấy vợ của lão Tam, cơ thể trắng nõn nà, không một mảnh vải che thân, nửa người nằm ở trên mép giường.
Hai chân giơ trên không trung, quấn quanh lấy eo của tên cẩu lão Tam.
Lão Tam giờ phút này, thân hình cao lớn lại tháo vát lại mạnh mẽ, đang đè lên người vợ của mình, đồng thời cũng ôm lấy cô gặm cắn.
Côn thịt lớn ở bên dưới, còn đang đâm vào bên trong huyệt của vợ lão Tam, cái côn thịt kia ra ra vào vào, cũng chạm vào âm hạch ở tiểu huyệt.
Chứng kiến một màn này, khiến cô ta cảm thấy máu huyết toàn thân đều như đang sôi sùng sục, hai mắt nhìn chằm chằm, không tự chủ được mà nuốt xuống một ngụm nước miếng.
Đoán được thứ kia của lão Tam rất lớn, nhưng không nghĩ tới thứ đồ chơi này lại lớn như vậy, ngay cả hai hòn trứng dái cũng đều rất lớn, bị anh ấy làm nhất định sẽ sướng điên mất.
Lúc trước còn chê cười vợ của lão Tam, đi theo loại da người tính chó như lão Tam rồi phải chịu khổ bị đánh, không phải là thời gian khó khăn của người.
Nhưng vào lúc này, cô ta mới phát hiện ra bản thân có bao nhiêu buồn cười.
Cô ta, so với bất kỳ một người phụ nữ nào trong thôn đều hạnh phúc, có một người đàn ông có thể làm việc chăm chỉ như vậy như vậy, tại sao lại phải lo lắng sẽ phải chịu sự trống rỗng cô đơn lạnh lẽo chứ.
Đang chìm sâu trong ham muốn dục vọng, Đổng Kiến Huy vốn dĩ không phát hiện ra có thêm quần chúng ở đây.
Buông tha cho cái miệng nhỏ của vợ, cánh tay mạnh mẽ mà hữu lực, luồn xuống dưới nách của vợ, giữ lấy đôi vai trắng nõn đơn bạc của cô về phía sau.
Cong eo lên lấy sức, mượn lực đạo, đâm vào tiểu huyệt ẩm ướt.
Lồng ngực rắn chắc đè trên người vợ, nắm lấy đôi gò bồng đảo trắng nõn no đủ, ép thành đủ mọi hình dạng, ra vào, cao thấp ma sát.
Đồng thời, anh thở gấp nặng nề, nhìn người vợ dưới thân mình cũng đang đồng dạng chìm sâu trong dục vọng rồi hỏi.
"Vợ ơi, có thích anh chơi em chính diện thế này không, hay vẫn là từ phía sau lưng nắm lấy ngực em chơi em.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...