Thập Niên 70 Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Nuông Chiều


Nhưng mà sắc mặt kiêu ngạo của Thẩm Văn Ngạn còn chưa kịp bày ra, Lưu Thiên Chùy đã đỡ Lâm Đường Đường ngồi lên vị trí phía trước của xe bò!“ Đến đây, Tiểu Lâm cô đây ngồi đi, không cần hiếm lạ vị trí của cậu ta.”Vị trí này không phải là vị trí dành cho người ngồi, mà chuyên để mấy thứ ấm nước, roi của phu xe hoặc mấy đồ vật linh tinh.Hơn nữa Lưu Thiên Chùy trước giờ sẽ không phản ứng với nhóm người thanh niên trí thức, bây giờ lại chủ động dọn dẹp đồ vật, nhường ra vị trí ngồi cho Lâm Đường Đường.Giống như một phu xe!Thậm chí còn không cần ngồi nghiêng thân mình!Thẩm Văn Ngạn trực tiếp trợn tròn mắt.Những nữ đồng chí vui sướng khi người gặp họa cũng trợn tròn mắt.Lưu Xảo Vân ích kỷ từ trước đến nay vốn thích xem náo nhiệt, bây giờ cũng xem đến không thoải mái.


Cô ta cũng không lòng vòng, trực tiếp nói lời trong lòng ra.“ Lưu thúc, vị trí kia ngày thường không phải không cho người ngồi sao? Sao thúc có thể bất công như thế? Đúng rồi, cô ta là người đầu tiên đến, không phải là cô ta đã cho thúc thứ tốt gì chứ?”Vốn dĩ lực chú ý của mọi người đã phần lớn nằm trên người của Lâm Đường Đường, bây giờ lại thêm lời nói của Lưu Xảo Vân lại càng giống như đang hỏi thay cho tiếng lòng của tất cả mọi người.Vị trí kia bình thường không cho người khác ngồi, trừ bỏ người nhà của phu xe ra thì vị trí đó không để cho ai ngồi cả.Nhưng Lâm Đường Đường cũng không phải người nhà của Lưu Thiên Chùy, tại sao Lưu Thiên Chùy lại cho Lâm Đường Đường ngồi ở vị trí đó?Mọi người nhìn chằm chằm bọn họ, khe khẽ nói nhỏ, trong lúc nhất thời suy luận gì cũng đều có.Thậm chí còn có người suy đoán Lưu Thiên Chùy đang thông đồng với Lâm Đường Đường.Trong lòng Lâm Đường Đường nhớ kỹ một bút này, nhưng cô còn chưa nói lời nào, Lưu Thiên Chùy đã móc ra hộp thuốc lá mới tinh từ trong ngực mình ra, hơn nữa ánh mắt Lưu Thiên Chùy nhìn Lưu Xảo Vân cũng tràn ngập khinh thường.“ Người nào đó có tâm tư dơ bẩn nên nhìn cái gì cũng trở nên dơ bẩn, mấy người phu xe bọn tôi cực khổ đưa đón thanh niên trí thức mấy người đi lên trấn, mấy người có ai quan tâm bọn tôi có nóng, có khát hay không?”“ Đúng đó, đây đúng là công việc bọn tôi phải làm, nhưng mà Tiểu Lâm người ta có lòng tốt, một hai phải tiêu tiền mua cho ba người bọn tôi một gói thuốc lá, một gói thuốc lá này cũng phải tốn đến hai khối tiền!”“ Đồng chí Tiểu Lâm sợ chúng tôi đánh xe quá vất vả, nên mới cố ý đại diện nhóm người thanh niên trí thức tặng bọn tôi một phần đại lễ.

Hy vọng chúng tôi về sau có thể chiếu cố thanh niên trí thức mấy người một chút.

Bây giờ thì tốt rồi, mấy người không chỉ không cảm ơn đồng chí Tiểu Lâm, mà còn phỉ báng cô ấy như vậy, lương tâm thật sự là bị chó tha rồi!”“ Tôi bây giờ vui vẻ mà nhường cho đồng chí Tiểu Lâm ngồi ở chỗ này thì sao?”Lời nói của Lưu Thiên Chùy giống như một cái búa ta, trực tiếp tiếp đánh mạnh vào ngực ngực của mọi người.Hai khối tiền! Cứ như vậy liền đưa ra hai khối tiền!Thẩm Văn Ngạn đặc biệt khiếp sợ! Bây giờ anh ta hối hận rồi!Không nghĩ đến nhà Lâm Đường Đường bây giờ lại trở nên có tiền như thế!Hai khối tiền cứ như vậy liền đưa ra, còn không biết trong nhà đã cho Lâm Đường Đường bao nhiêu tiền phí sinh hoạt nữa chứ!Nếu như lúc nãy không cùng Lâm Đường Đường trở mặt, cho dù tháng này không lấy được đồng hồ, thì nhiều hoặc ít cũng sẽ dụ dỗ lấy được không ít chỗ tốt từ tay Lâm Đường Đường đi?Thật sự là quá mệt!So sánh với Thẩm Văn Ngạn đang không ngừng hối hận, những người khác lại đều đang chấn kinh.Đặc biệt là mấy người Giang Tiểu Nhã, mấy người họ đều biết trong nhà Lâm Đường Đường có tiền, nhưng mà trước kia Lâm Đường Đường cũng chưa từng hào phóng như vậy.Hiện tại hai khối tiền nói đưa thì liền đưa, vậy thì trong nhà Lâm Đường Đường nhất định là đã phát tài rồi!Lưu Xảo Vân bị Lưu Thiên Chùy nói như vậy cũng cảm thấy xấu hổ, cô ta lập tức nghĩ đến sự thay đổi hai ngày nay của Dương Hồng.Quả nhiên Lâm Đường Đường là thật sự đã có tiền, hơn nữa sẽ còn cho người khác chỗ tốt rất lớn!Trong nhất thời ánh mắt Lưu Xảo Vân nhìn về phía Lâm Đường Đường xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.Lưu Kiến Quốc là người có tính tình nóng nảy, ống ấy còn đang hồi tưởng tư vị của điếu thuốc lá vừa nãy.


Lúc này nghe mọi người nghị luận sôi nổi, trong lòng đặc biệt khó chịu, ông ấy đáng mông trâu một cái, nhanh chóng la lớn một tiếng.“ Đều đã ngồi xong chưa? Nhanh về thôi.


“Lưu Ái Quốc cũng cầm chỗ tốt của Lâm Đường Đường, nên vội vàng theo Lưu Kiến Quốc, một roi đánh vào mông trâu.Con trâu bị đau, đột nhiên vọt một chút, đem mấy người đang ngồi trên xe lay mạnh một cái, có vài người còn xém ngã.Mà bên phía Lâm Đường Đường, Lưu Thiên Chùy vô cùng cẩn thận hỏi một câu “Ngồi xong chưa?”, sau khi chờ cô trả lời “ Xong rồi.” Mới bắt đầu xuất phát..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui