Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trong lòng bà cụ biết tuy giá này hơi cao nhưng chất lượng thì cũng miễn bàn, ít nhất trong đời bà ấy chưa từng thấy gạo trắng và bột mì loại một như vậy.
Nghĩ nghĩ, bà ấy âm thầm cắn răng nói: “Vậy đi, gạo và bột Phú Cường cứ cân cho tôi mỗi loại năm cân, tôi có phiếu kẹo hai cân và phiếu vải tám thước.
”
Tề Đường lúc này là trắng tay, không có tiền hay phiếu, cho nên bất cứ loại phiếu nào cũng nhận, trong lúc gật đầu thì cô đã tính toán rõ ràng: “Tổng cộng là hai tệ bảy mươi lăm hào, cộng thêm phiếu kẹo hai cân và phiếu vải.
"
Vừa nói, Tề Đường vừa bắt đầu cân lương thực cho bà cụ, chiếc cân trong tay cô vốn dĩ là ông nội dùng để cân dược liệu, một lớn một nhỏ, có tuổi đời từ rất lâu rồi, lấy ra dùng một chút cũng không có gì khác thường.
Bà cụ nhìn thấy Tề Đường đã cân gạo xong, chuẩn bị đổ vào túi của bà ấy, liền lên tiếng trả giá: “Em gái, chúng ta tính chẵn lại thành hai tệ rưỡi đi, đây là phiếu và tiền, coi như chúng ta kết thiện duyên, lần sau tôi sẽ mua ở chỗ của cô tiếp.
"
Tề Đường trợn mắt, không vui rút tay lại: "Bà chị à, chị làm vậy là không thành thật, đâu có chuyện vừa mở miệng đã đòi bớt hai mươi lăm hào?"
Nếu là ở đời sau, hai hào rơi xuống đất, có lẽ sẽ không ai chịu cúi xuống kiểm tra thử, nhưng ở thời đại này, 25 hào có thể mua được một cân gạo ở Cung Tiêu Xã mà vẫn còn dư một ít!
Bà cụ cũng có chút xấu hổ, nhưng đã quen với việc mặc cả bằng da mặt dày, nên vẫn muốn kì kèo, khi thấy Tề Đường giả vờ đổ gạo về, không có ý định bán nữa, liền vội vàng lấy ra một tấm phiếu khác đưa tới: "Này này này, em gái, phiếu này đối với phụ nữ chúng ta là không thể thiếu được, thêm phiếu này vào được không?"
Tề Đường nghe vậy, tò mò liếc nhìn tấm phiếu mà bà cụ đưa cho, ừm….
Đúng là mở mang kiến thức, còn có thứ gọi là phiếu đai kinh nguyệt này nữa!
Trong giây lát, cô nghĩ đến hai chiếc đai kinh nguyệt trong tủ mà nguyên chủ hàng tháng đều sử dụng nhiều lần, rùng mình một cái.
Cũng may, ở thời hiện đại, cơ thể của cô đã được cô tự điều trị nên rất khỏe mạnh, hàng tháng kinh nguyệt của cô đều đến rất đúng lúc.
Vì vậy, đối với những vật phẩm tiêu hao như băng vệ sinh, cô cũng tích trữ theo từng hộp, trước khi xuyên qua cô vừa lúc mua hai hộp để trong không gian dự trữ đồ vật.
Thứ này có thể được phục chế vô tận, nên cô sẽ không phải sử dụng hai miếng đai kinh nguyệt trong vài năm như nguyên chủ.
Không cần thiết, và cô cũng không muốn.
Lại nheo mắt, cô tức giận nói: "Chị à, chị nghĩ ở tuổi này tôi còn cần dùng thứ này sao?"
Bộ dạng trông giống như một phụ nữ trung niên ở độ tuổi 40+ của cô, dù có nói bản thân đã mãn kinh cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao trong thời đại suy dinh dưỡng, rất nhiều phụ nữ bị mãn kinh sớm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...