Anh cũng không biết có phải anh bị ảo giác không, trước kia Tô Yên lười là lười, vậy chỉ là không thích làm việc, sống yếu ớt một chút, nhưng từ khi tranh cãi một trận với Vương Hồng Bân vào vài ngày trước, bây giờ Tô Yên không chỉ lười, còn biến đổi biện pháp để lười, đầu óc cũng linh hoạt, bình thường lười biếng trong thời gian làm việc cũng không có ai báo cáo, hôm qua, anh còn tận mắt thấy cô nói chuyện cười cười với vài người phụ nữ trong đội sản xuất, cuối cùng thậm chí còn có người chia cho cô một ít cỏ heo, cũng không biết sao cô làm được.
Nhưng mà, cũng bởi vì những lời nói này, trong lòng Trần Hướng Đông an tân thêm vài phần, cảm thấy Tô Yên mới giống cô, dù cho cô có thêm một ít thông minh, cũng không thể đẩy anh xuống.
Như suy nghĩ điều gì đó rồi gật đầu, tâm tình tốt nói: “Cô có thể trở về, tự nhiên là chuyện tốt.
”Lời nói của anh cũng không tính là nói dối, ngày hôm sau khi Tô Yên đi rồi, mọi người cảm thấy không quen, đặc biệt là mỗi ngày ngửi được mùi thịt nhưng không thể đến nếm một miếng, trong lòng ai cũng có chút hối hận, chỉ là khó nói ra thôi.
“Đợi chút, tôi nói một tiếng với mọi người.
”Tô Yên vừa nghe, vội vàng giữ chặt anh, “Không thể làm vậy.
”Đôi mắt xoay chuyển, dáng vẻ kiêu ngạo đáng yêu, “Nếu để Hàn Lệ Lệ biết, còn không biết sẽ cười nhạo tôi thế nào.
Đội trưởng biết rõ tôi có ý này là được rồi, chờ thêm vài ngày, việc này tiêu tan bên gia đình họ Lưu, đội trưởng mở họp, tổng kết một chút, nói thanh niên trí thức chúng ta cần đoàn kết gì đó, đến lúc đó thuận đường nhắc tới tôi, tôi lại hợp tình hợp lý đồng ý…”Trần Hướng Đông nghe xong buồn cười, không nghĩ tới chi tiết đằng sau cô đều nghĩ kỹ rồi.
Việc này với anh mà nói cũng không có gì, chỉ là cấp một cái bậc thang cho Tô Yên thôi, anh gật đầu, rất sảng khoái đồng ý.
Vì phối hợp với Tô Yên, buổi chiều bắt đầu lên đường làm việc, Trần Hướng Đông còn cố ý nói với Trương Đại Sơn, Võ Kiến Quốc chuyện muốn cho Tô Yên trở lại tập thể, anh nói như vậy, “Chuyện lần này may mà có Tô Yên, giữa trưa cô ấy trả lại một túi đường cho gia đình họ Lưu, thay thanh niên tri thức chúng ta lấy lại mặt mũi, toàn bộ thanh niên tri thức vẫn nên đoàn kết với nhau mới tương đối tốt, ý của tôi là muốn thấp cái đầu, để cho cô ấy có thể trở về bên trong tập thể, vốn cũng không có ngăn cách lớn, mỗi ngày ngẩng đầu không gặp thì cúi đầu cũng thấy, sao phải xa lạ như vậy, hai người cảm thấy thế nào?”Mọi chuyện cần phải ôm vào người mình, bảo toàn mặt mũi của Tô Yên.
Lời này, Trương Đại Sơn và Võ Kiến Quốc sao lại không đồng ý, lần trước Tô Yên phân ra, trong lòng bọn họ bất đồng ý kiến, không hiểu sao quan hệ mâu thuẫn giữa các cô gái thanh niên tri thức rất mạnh, bọn họ giúp bên này thì sẽ chọc bên kia, ai cũng không thể làm mất lòng nổi, đặc biệt quan hệ của bọn họ với Tô Yên giống nhau, chỉ có thể thành đầu gỗ đứng ở bên cạnh.
Đương nhiên, trong lòng bọn họ cũng có cảm giác không được tốt lắm với Tô Yên, trước đây, tuy rằng Tô Yên có phân cho bọn họ ăn thịt do cô mua, nhưng luôn có một dáng vẻ ở trên cao xem thường người khác, nói chuyện cũng vênh mặt hất hàm sai khiến, chỉ có tên Vương Hồng Bân kia có thể chịu được.
Bây giờ, Tô Yên phân ra sống một mình, giảm đi khả năng ở chung gần gũi, đột nhiên cảm thấy cô vẫn có thể làm người, Lâu Tư Bạch bị thương cô sẽ lấy dầu thuốc của mình ra, Vương Học Nông kêu cô gánh nước thì cô nói được làm được, còn nấu đồ ăn ngon cho Vương Học Nông…… Có thể thấy tính cách không xấu.
Võ Kiến Quốc là người thứ nhất đồng ý, không cần suy nghĩ liền nói: “Tôi đồng ý.
”Trương Đại Sơn gật đầu, “Có lẽ đúng là như vậy, nghe lời đội trưởng.
”Trần Hướng Đông hài lòng rồi, anh cũng không ngốc, cố ý để hai người này thấu hiểu ngọn nguồn trước, mà không phải đi tìm Vương Học Nông, nếu đi tìm Vương Học Nông, tên kia khẳng định không đồng ý.
Nghĩ tới đây, đi vài bước xa Trần Hướng Đông đột nhiên xoay đầu, có chút chột dạ bổ sung một câu, “Trước đừng nói với Vương Học Nông.
”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...