Thập Niên 70 Nữ Phụ Độc Ác Quay Đầu Làm Bờ H


Ngày hôm sau Tống Thu Hoài vẫn như ngày thường, dậy sớm đi cắt cỏ cho lợn ăn, đẩy cối xay thóc, Diêu Doanh Doanh thì ngủ rất ngon, ồ, không đúng, còn một việc nữa, Tống Thu Hoài thức dậy trước hết là đi giặt ga giường.

Diêu Oanh Oanh cũng giống như ngày thường, cúi gằm mặt nghe sự răn dạy của mẹ Diêu.

“Lời mẹ nói con chưa bao giờ nghe có phải không! Cũng không để gì vào trong mắt, cũng chỉ có tiểu Tống làm…”
Buổi sáng gà bay chó chạy đã trôi qua, Diêu Oanh Oanh cũng chẳng hé một câu với Tống Thu Hoài, ăn uống xong thì quay đầu bắt đầu làm việc, hôm nay Tống Thu Hoài phải đi huyện dạy thay, trong nhất thời không rãnh đi dỗ Diêu Doanh Doanh, ăn uống xong thì anh đạp xe đạp đi huyện.

Xe đạp khung kiểu cũ có đòn trước rất cao, thân xe có màu xanh sẫm, sáng bóng, đều là do Diêu Doanh Doanh lau chùi, cô thích giả vờ mình thích tất cả mọi thứ, cho dù là chiếc túi màu xanh thẳm treo ở đòn phía trước, hay là một chiếc đệm ngồi nhiều màu sắc được móc bằng len mềm mại, nhưng cô vẫn chưa học lái xe đạp, nó quá cao, cô bước chân lên đã vất vả, mà cô lại rất nhát gan.


Nhưng không cản trở việc cô đánh dấu cho tất cả những thứ thuộc về mình, bởi vì chiếc xe này được xem là sính lễ bổ sung thêm.

Theo như lời Diêu Doanh Doanh nói, Tống Thu Hoài có thể lái là vì cô rộng lượng, đây là cho anh mượn.

Cuối tháng tư trời đã dần ấm hơn, lác đác phía xa còn có thể nhìn thấy một chút sắc xanh, đường đi thị trấn vừa mới được sửa lại vào năm trước, khá bằng phẳng, đi xuống dốc không cần tốn sức, gió ào ào thổi qua bên tai, thổi bay những sợi tóc trước trán của Tống Thu Hoài.

Tóc anh có hơi dài, nên cắt rồi.


Lại nhớ đến lời Diêu Doanh Doanh nói mái tóc là tài sản chung của hai vợ chồng, Tống Thu Hoài không nhịn được mà cong khóe môi.

Thật ra cắt hay không cũng không khác biệt lắm, chỉ có điều sau khi cắt sẽ để lộ hoàn toàn phần trán và mặt mũi của anh, khi ngước mắt đôi đồng tử màu hổ phách nhạt sẽ hiện ra rõ hơn, giống như tuyết, vừa đẹp vừa hiếm có, khi nhìn chằm chằm người ta thấy, vừa sâu thẳm vừa lạnh lẽo, Diêu Doanh Doanh hơi sợ.

Thật ra chút sợ đó của cô chủ yếu vẫn là ở trên giường, khi để tóc ngắn giống như bản chất thật sự của Tống Thu Hoài sẽ được bộc lộ hoàn toàn, làm vô cùng nặng nề, lông rậm còn có thể ghim vào bắp đùi, Diêu Doanh Doanh sẽ không chịu được mà bắn ra.

Mà Tống Thu Hoài chỉ giả mù sa mưa thương hoa tiếc ngọc, ngoài mặt dụ dỗ, hôn nhẹ phía trên, xoa xoa ấn ấn, nhưng bên dưới thì dùng bàn tay to lớn của mình vỗ mạnh vào nơi mềm mại của cô, thậm chí còn dùng ngón tay ấn vào âm vật của cô một cách ác ý, cho đến khi nơi mềm mại bắn nước tung tóe, Diêu Doanh Doanh sụp đổ tiểu ra mới xem như xong.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui