Thập Niên 70 Mỹ Nhân Thanh Niên Trí Thức Có Hệ Thống


Tần Chi hạ quyết tâm, đời này, cô sẽ không để thím Kim Hạnh chịu đựng nỗi đau khoét tim nữa.

Chuyện này, khiến Tần Chi tâm thần hoàn toàn trở về, đối với việc chính mình sống lại, cũng có càng nhiều chân thật cảm giác.

Cứu người là chuyện của ngày mai.

Hiện tại, cô cần hiểu rõ chút công năng hệ thống trói định với mình, nhìn xem ở niên đại tài nguyên thiếu thốn này, nó có thể cho mình một ít trợ giúp thực chất hay không.

Đây là một vấn đề rất thực tế, cũng rất quan trọng.

Trí tuệ cuộc sống nhiều năm của Tần Chi nói cho cô biết, vô luận lúc đối mặt với bất cứ vấn đề gì, đều phải rõ ràng sức mạnh và lợi thế của mình.

Như vậy, khi đối phó với các loại khó khăn, cô mới không sợ hãi.

Sự tồn tại của hệ thống có liên quan mật thiết đến cô, nó có lẽ chính là sức mạnh của Tần Chi, nhưng vạn nhất thì sao?
Trước khi cuộc sống ở đây chính thức mở màn, cô phải hiểu rõ chuyện này trước.


Sau đó, quyết định cô nên làm gì với hệ thống.

Phải, hòa hợp với nhau.

Sau vài câu đối thoại, Tần Chi biết trình độ trí năng của hệ thống rất cao.

Hay, chính xác hơn, hệ thống có thể là một dạng sống không độc lập khác?
"Hệ thống, nói chút về chính cậu thôi.

" Tần Chi dùng nhẹ nhàng ngữ điệu nói, "Còn có, sau khi trói định với cậu, tôi cần vì làm gì cho cậu không?"
Vì thế, hệ thống bắt đầu nghiêm trang giới thiệu lên chính mình: "Tôi là hệ thống phụ trợ, công năng trọng yếu nhất, là căn cứ kí chủ cần, phóng tinh thần thể kí chủ đến trong hoàn cảnh hư cấu phụ trợ kí chủ học tập và nắm giữ các hạng kỹ năng.

Tôi có một cơ sở dữ liệu khổng lồ, bên trong bao gồm gần như tất cả tư liệu trước thời đại giữa các vì sao.

Đương nhiên, ký chủ có thể tùy thời điều duyệt những tư liệu này.

Đúng rồi, hệ thống còn kèm theo một không gian nhỏ, có thể tùy thời lấy đồ đạc.

"
Tần Chi càng nghe ánh mắt càng sáng, đây là bàn tay vàng trong truyền thuyết.

Tiếp theo hệ thống nói ra lời cô muốn nghe nhất nói: "Phụ trợ hệ thống lấy kí chủ làm chủ, sau khi trói định, không thể vi phạm ý nguyện kí chủ.

"
"Vậy vi phạm thì thế nào?" Tần Chi tò mò hỏi.

Hệ thống trầm mặc một hồi rồi mới nói: "Hệ thống sẽ tự động khởi động trình tự hủy.

"
Tần Chi:!
Tuy rằng hơi tội, nhưng lòng của cô thoáng cái đã an tâm rồi!

Tần Chi nhắm mắt lại, cô nghĩ, kiếp này, tất cả sẽ khác.

Sau khi Tần Chi ngủ, hệ thống ngồi xổm trong góc bắt đầu vẽ vòng tròn.

Vốn nó cũng không muốn nói chuyện mình không thể vi phạm ý nguyện ký chủ ra.

Nó là sản phẩm của siêu trí tuệ thời đại giữa các vì sao, có được tư tưởng của mình, rất biết tầm quan trọng của việc để lại chiêu sau.

Nhưng, không biết vì sao, ngoại trừ áp chế kí chủ đối với hệ thống tự nhiên ra, giống như còn có một năng lượng, bắt nó không có cách nào làm trái hay giấu diếm Tần Chi bất cứ chuyện gì.

Nó không nhịn được nghĩ, trên người kí chủ sau khi nó ở trong vũ trụ không biết tự do bao nhiêu thời gian mới buộc định, hònh như còn có bí mật nó không cách nào dò xét.

Nhưng cũng may, vừa mới câu thông, bọn họ song phương đều rất hài lòng, hệ thống cũng phân tích ra, tính cách Tần Chi không thích làm khó thống.

Hệ thống thu hồi tay vẽ vòng tròn, hai tay chống má, nghĩ thầm, thế này là tốt rồi, nói như thế nào, bọn họ cũng có giao tình trải qua hoạn nạn khi cùng nhau đi qua thời không, hi vọng về sau có thể vui vẻ ở chung ở niên đại đặc thù này.

Sau khi hệ thống suy nghĩ cẩn thận, an tâm nằm xuống ngay tại chỗ, bắt chéo chân, thảnh thơi chờ ngày mai đến.

Mà Tần Chi lần nữa tiến vào mộng đẹp vẫn ngủ không an ổn.

"Tôi thật sự chưa từng gặp qua người nào ngu xuẩn như cô!" Người phụ nữ trong mộng, trang điểm tinh xảo, bảo dưỡng thích hợp khinh thường cười nhạo.


Cô ta hơi ghét bỏ nhìn sô pha trong phòng khách, không ngồi xuống, vẻ mặt vênh váo tự đắc.

Tần Chi có hơi không biết nói gì, người phụ nữ xa lạ này không mời tự đến xem như xong, còn vừa vào cửa đã mắng cô là ngu xuẩn, nếu không phải mình cố kỵ thanh danh còn trai, sợ nơi này nháo động tĩnh lớn, dẫn người vây xem, thêm phiền toái cho con trai.

Cô đã sớm túm lấy tóc người phụ vừa nhìn đã biết từng tỉ mỉ xử lý này, hung hăng cho cô ta hai cái tát, để cô ta biết hoa sao lại đỏ như vậy!
Tính cách của cô tự biết đủ vui vẻ chút, không thích so đo, nhưng cô cũng không phải bánh bao!
"Cô là ai?" Tần Chi tức giận nói, "Cô biết nói tiếng người không? Còn nữa, đây là nhà tôi, ai cho cô vào? Đi nhanh lên!"
An Văn nghe Tần Chi nói chuyện cứng rắn như vậy, rõ ràng sửng sốt một chút.

Hiển nhiên, biểu hiện của Tần Chi nằm ngoài dự liệu của cô ta.

Nhưng, đối với Tần Chi, cô ta vẫn thấy khinh thường, dù sao cuộc sống của Tần Chi đã bị cô tađùa bỡn trong lòng bàn tay.

A, không nghĩ tới, ngươi còn rất kiên cường.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận