Lúc đầu cha Tần vì cứu tài sản trong xưởng trong hỏa hoạn mới không kịp thoát thân, mất mạng.
Dựa vào phần cống hiến này, xưởng quyết định ngoài cho tiền trợ cấp cao hơn bình thường, còn hứa đợi Tần Hàn Thư lớn lên, đảm bảo sắp xếp một công việc cho cô.
Cơ hội làm việc này lại bị Dương Ái Trinh nửa dỗ nửa ép nhường cho Hồ Văn Văn mười mấy ngày trước.
Bây giờ đang lúc vận động xuống nông thôn hừng hực, cương vị làm việc của các công xưởng, cơ quan đều rất khó xin.
Xưởng dệt ngại lời hứa cũ không thể từ chối cho Tần Hàn Thư công việc, nhưng công việc này chuyển nhượng cho người khác, xưởng dệt không hài lòng lắm.
Chỉ là chuyển công việc hợp lý hợp pháp, xưởng dệt không có lý do quang minh chính đại không cho nhà họ Tần chuyển nhượng, chỉ có thể qua loa trước, bảo Hồ Văn Văn về nhà đợi tin.
Lần đợi này đã đợi mười mấy ngày.
Xưởng trưởng thấy Tần Hàn Thư tìm tới, còn tưởng là tới hỏi chuyện cương vị, liền nhăn mặt kể khổ trước: “Không phải xưởng không muốn nhanh chóng sắp xếp.
Cô cũng thấy rồi đó, bây giờ có bao nhiêu thanh niên muốn có công việc, xưởng chúng tôi ngay cả nhân viên phân xưởng cũng bão hòa!”Tần Hàn Thư mỉm cười nói: “Xưởng trưởng, cháu không phải tới giục xưởng sắp xếp công việc, cháu hối hận rồi, muốn chuyển nhượng công việc cho người khác.
”“Không chuyển nhượng cho chị gái khác cha khác mẹ của cô nữa?” Xưởng trưởng ngạc nhiên: “Vậy chuyển nhượng cho ai?”Tần Hàn Thư nói: “Cháu không có người đặc định, chú có thể giúp cháu chuyển nhượng công việc này đi không?”Mắt xưởng trưởng sáng lên.
Bây giờ quy định, thanh niên đúng tuổi của các nhà các hộ, chỉ cần không có việc làm đều phải xuống nông thôn.
Không biết có bao nhiêu người vì một công việc mà cầu xin tới đầu ông ta, ông ta đang sầu khó sắp xếp.
Xưởng trưởng trầm ngâm một lúc, nói: “Tôi có thể giới thiệu người cần công việc giúp cô! ”Tần Hàn Thư cắt ngang: “Cháu không đợi được, cháu muốn trực tiếp chuyển công việc cho chú, còn chú chuyển cho ai thì xem bản thân chú rồi.
Còn nữa, về điều kiện chuyển công việc…cháu muốn bốn trăm tệ cộng thêm hai trăm tờ phiếu công nghiệp.
”Hai trăm tờ phiếu công nghiệp không ít, một cặp vợ chồng mới cưới mua sắm đồ đạc cũng mới tốn một trăm tờ.
Nhưng tiền Tần Hàn Thư yêu cầu không nhiều, đối với tình hình hiện tại mà nói, xưởng trưởng tuyệt đối có thể chuyển tay kiếm thêm một khoản.
Tần Hàn Thư nói thẳng thắn như vậy, ở đây cũng không có người khác, xưởng trưởng cũng không làm bộ làm tịch nữa, sảng khoái đồng ý.
Chỉ là trên người ông ta không có nhiều tiền như thế, bảo Tần Hàn Thư ngày mai tới xưởng lấy.
Tần Hàn Thư đồng ý, xin xưởng trưởng qua một thời gian nữa hãy thông báo chuyện công việc của Hồ Văn Văn bị chuyển cho người khác.
Xưởng trưởng cũng sảng khoái đồng ý.
Trong lòng Tần Hàn Thư hơi yên tâm.
Nếu có thể, cô cũng muốn ở lại thành phố làm việc.
Nhưng Hồ Đại Dũng lợi dụng thân phận người giám hộ đăng ký cho cô rồi, hồ sơ của ban thanh niên và đường phố đều thành lập rồi, cương vị làm việc bên xưởng dệt lại kéo dài không chịu chốt, thời gian không đợi người.
May mà cô biết sau này còn có cơ hội quay về thành phố, hơn nữa bây giờ còn có không gian, cô cũng không chịu khổ mấy.
***Tần Hàn Thư về tới nhà, trong nhà vẫn không có ai, ngược lại bưu tá vừa hay đưa tới một bức thư của cô.
Thư là do Tần Phi Dương gửi tới.
Tần Phi Dương là anh họ của Tần Hàn Thư.
Cha Tần đời này chỉ có hai anh em, Tần Hàn Thư còn có một bác cả.
Bác cả Tần đã gia nhập bộ đội từ rất sớm, năm 49 chết ở Hoài Hải, sau khi chết, vợ tái giá, Tần Phi Dương do chú nuôi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...