Thập Niên 70 Lão Đại Nông Khoa Làm Giàu Ở Niên Đại Văn


Hắn nhất thời bắt đầu khóc lóc thảm thiết, "Tôi bị oan mà, tôi không biết đó là bọn buôn người a, hợp đồng này không phải bản vừa rồi, tôi cũng là người bị lừa a!"Thật sự than thở khóc lóc, "Nghênh Xuân, chú là chú hai của cháu, khi cháu còn nhỏ, chú còn ôm cháu đi chơi, chú thật sự nghĩ, nếu cháu có thể kiếm được nhiều tiền cũng có thể chữa bệnh cho Nghênh Thu, chú cũng bị lừa a, tên buôn người kia có hai bản hợp đồng, hắn chính là một tên lừa đảo a.

"Khương Nghênh Xuân lau nước mắt, trong mắt hiện lên hi vọng, bộ dáng không biết thế sự, "Chú hai, chú không gạt cháu sao?"Khương Nhị Lực vừa muốn nói chuyện, người đàn ông kia lại dùng sức, "Mày còn giảo biện, tao thấy mày trông mặt thì thành thật, nhưng tư tưởng lại không đứng đắn, quần chúng bọn tao ánh mắt sáng như tuyết, hôm nay đừng hòng trốn được!"Chu Nhị Hồng vỗ tay tỏ ý vui mừng, vốn dĩ, trong thôn có bốn đội trưởng, gần đây muốn chọn ra một đại đội trưởng, người đàn ông của bà và Khương Nhị Lực này đều có hy vọng, nhưng Khương Nhị Lực ỷ vào việc biết được vài chữ, ngoài sáng trong tối nói người đàn ông của bà không được, lần này thì hay rồi, Khương Nhị Lực bị bắt tới đồn công an, đừng nói đại đội trưởng, ngay cả tiểu đội trưởng cũng không làm được, bà ngẩng đầu ưỡn ngực, nói năng đàng hoàng.

"Nghênh Xuân, nha đầu ngốc, đừng bị hai ba câu nói của chú hai cháu lừa gạt, mấy tháng nay thím đều thấy rõ, cha cháu không còn, ông ta cũng không qua thăm mấy chị em cháu được một lần, một phân tiền cũng không cho các cháu, hôm nay còn có ý định bán cháu, người như vậy, cháu còn nhận ông ấy làm chú hai?""Nhất định phải đưa đến đồn công an!" Mọi người vừa nghe, lòng đầy căm phẫn.


Khương Nhị Lực tâm như tro tàn, dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, vốn là chuyện thuận lợi, sao lại đến bước này, nếu thật sự bị đưa tới đồn công an, cho dù không ngồi tù, danh tiếng của hắn ở trong thôn cũng bị hủy.

Khương Nghênh Xuân nhìn Khương Nhị Lực suy sụp, đúng lúc mở miệng, "Mọi người đừng mang chú hai đi, chú ấy khẳng định không cố ý bán tôi, chú, chú ấy hôm nay chỉ là mang theo tiền cùng tôi tới lấy thuốc cho Nghênh Thu.


"Cái gì là tuyệt xử phùng sinh, Khương Nhị Lực thế nào cũng không nghĩ tới, cháu gái lại có thể nói một câu như vậy, hắn theo bản năng bấu víu vào, "Đúng vậy đúng vậy, hôm nay tôi chỉ đi cùng cháu gái đến sở y tế lấy thuốc, tôi thật tâm muốn chữa bệnh cho Nghênh Thu a!"Vừa nói ra lời này, bước chân mọi ngươi dừng lại, người đàn ông dẫn đầu kia nửa tin nửa ngờ, "Cô bé, lời cháu nói có phải là thật? Có phải cháu sợ sau này chú hai của cháu trả thù, cháu yên tâm, cấp trên vừa mới ban hành chính sách, lừa bán phụ nữ trẻ em là trọng tội, tội nặng sẽ trực tiếp xử bắn, mọi người chúng ta làm chứng, hắn là đồng phạm với bọn buôn người, đảm bảo cho chú hai của cháu ở bên trong vài năm, tiếp nhận lao động cải tạo!"Khương Nhị Lực lảo đảo, không đợi ai nói chuyện, run rẩy lấy khăn từ trong túi xách ra, "Thật, là sự thật, tôi cùng cháu gái đến sở y tế lấy thuốc, cái này, tiền tôi đều mang theo, 30 đồng, số còn lại, tôi định mua chút lương thực cho ba người bọn họ, tôi thật sự không phải đồng bọn của đám buôn người.

"Nếu thật sự trở thành tù nhân lao động cải tạo, cả đời này của hắn đều xong rồi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận