Thập Niên 70 Làm Trà Xanh Ăn Cơm Mềm


Sáng sớm hôm sau, nhà họ Triệu xách giỏ đến khu thanh niên trí thức.Lâm Diệc Y ngay cả mở mắt cũng không mở nổi, đang đứng đánh răng bên cạnh thì nghe thấy một nam thanh niên trí thức gọi mình.

“Đồng chí Lâm Diệc Y, có người tìm.”Sau khi nhổ bọt kem đánh răng ra, dùng nước lạnh rửa sạch mặt, cô mới hoàn toàn tỉnh táo lại.


Nhìn hai người phụ nữ xa lạ trước mặt và Triệu Thịnh bên cạnh.Làm việc hiệu suất cao thật, Lâm Diệc Y mỉm cười lịch sự: "Đồng chí Triệu Thịnh, mọi người đến rồi, hai vị này là?"“Đây là mẹ tôi, Vương Thải Hồng, đây là em dâu thứ ba, Mã Đông Mai, hôm nay đến đây dạm ngõ.”Nghe đến cái tên Mã Đông Mai, Lâm Diệc Y suýt bật cười thành tiếng.Ha ha ha ha ha ha ha, đây không phải là tên nhân vật trong tiểu phẩm sao?Thực sự còn có người lấy cái tên này."Đây chắc là thanh niên trí thức Lâm, con gái à, con trông xinh đẹp như vậy, sau này có con cũng sẽ đẹp như mẹ.

Bốn ngày nữa chúng ta sẽ tổ chức tiệc rượu, con thấy thế nào? Cũng sắp cuối năm rồi nên việc khá nhiều, tranh thủ khoảng thời gian này ai cũng rảnh rỗi, vừa kịp làm đám cưới."Mẹ Triệu, Vương Thải Hồng, dùng ánh mắt sáng quắc nhìn lên xuống đánh giá Lâm Diệc Y, bà ta chưa bao giờ thấy một cô gái nào xinh đẹp như vậy, khuôn mặt như trứng gà bóc, khiến người ta nhìn khó mà dời mắt.Cô con dâu lần này rất tốt, lúc trước bà ta mắt mù, nghe lời chị dâu giới thiệu cưới cháu gái bên nhà ngoại làm dâu, nói gì mà đã quen biết nhau rất rõ, dễ dạy dỗ.Phì, chính là một kẻ vô lương tâm, mặt mày lại xấu xí.Lâm Diệc Y cố nén ý cười, giọng điệu dịu dàng mềm mại nói: "Đồng chí Triệu Thịnh đã nói rõ với bác gái rồi chứ, vậy bốn ngày nữa cử hành hôn lễ là được."Thời đại này, người ta không thể quá để ý đến nhiều như vậy, đi hưởng tuần trăng mật gì đó, chỉ cần gả cho một người đàn ông có thể nuôi cô là được.Nói cô thích nhàn hạ lười lao động, không biết nhục nhã cũng chẳng sao, quan trọng nhất là có được cuộc sống tốt là được.


Người không nằm trong cuộc nói thì hay, vậy có thể thử một ngày leo 30 tầng lầu, cộng thêm tia cực tím, cả người bẩn thỉu lao động, buổi sáng leo hai vòng, buổi chiều leo ​​ba vòng, ba bữa đều là cháo ngũ cốc linh tinh với dưa muối mặn chát.Buổi tối còn không được tắm, ngủ trên chiếc giường gỗ trong ngôi nhà tranh, nghe tiếng ngáy của bạn cùng phòng như bản nhạc ru ngủ.Cô chỉ đi làm hai ngày là đã chịu không nổi rồi, còn muốn cô phải sống như vậy hơn 900 ngày, vậy thôi đi, cô nhận thua.Mẹ Triệu, Vương Thải Hồng, cười híp cả mắt, còn luôn miệng khen Lâm Diệc Y xinh đẹp, mông to có thể sinh em bé.Đợi đến khi ba mẹ con rời đi, khu thanh niên trí thức mới thực sự bùng nổ."Lâm Diệc Y, sao đột nhiên cô lại muốn kết hôn?"Nét mặt Dương Cảnh Phong thất vọng: "Đồng chsi Lâm Diệc Y, kết hôn là chuyện lớn không phải chuyện đùa, cô không cần vì tức giận nhất thời mà kết hôn, như vậy chính là tự hủy hoại chính mình.

Nhân lúc sự việc còn chưa quá muộn, vẫn còn kịp, cô vẫn có thể thoái hôn.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận