Nhưng sau khi kết hôn, sự nhiệt tình ngày xưa đã thay đổi, anh ta đối xử với cô ấy rất lạnh nhạt.
Mà cô ấy vì để lấy lòng anh ta và mẹ chồng mà làm việc bạt mạng, hầu hạ cả nhà bọn họ.
Sau khi sinh hạ một cặp con trai song sinh đáng yêu, cô ấy tưởng rằng anh ta sẽ hồi tâm chuyển ý, nhưng anh ta lại nói thẳng là không trọng nam khinh nữ, không thích con trai mà lại thích con gái hơn, cũng không quan tâm gì đến hai đứa con trai, thậm chí còn có lúc đánh mắng.
Sau hai lần sinh non, cô ấy mất khả năng sinh con, còn bị anh ta tẩy não, luôn cảm thấy áy náy tự trách vì bản thân không thể sinh cho anh ta được một đứa con gái đáng yêu.
Cuối năm 1974, cả nhà bác cả của anh ta được sửa lại án xử sai, lại đón anh ta về, anh ta lập tức vứt bỏ cô ấy và con trai để về thành phố, vì không muốn cô ấy làm ầm ĩ mà lừa gạt rằng ba, năm năm sau sẽ đón bọn họ vào thành phố hưởng phúc.
Khương Vân chờ mãi, thế mà lại chờ được một bức thư nặc danh, nói anh ta sẽ không đón cô ấy và con trai về thành phố, bởi vì trước khi về nông thôn, anh ta đã có người yêu bàn chuyện cưới hỏi rồi.
Anh ta còn yêu cô ta sâu đậm, về sau nhiều lần mượn cơ hội thăm người thân để ra ngoài trộm gặp cô ta, nghe nói hai người còn có một cô con gái, hiện đã bốn tuổi.
Con gái vì bạch nguyệt quang mà gả cho người ta, chưa đầy một năm thì ly hôn sống một mình.
Lúc này Tống Chiêm Cương vừa trở về thành phố, muốn cho cô ta và con gái một thân phận quang minh chính đại.
Sau khi Khương Vân biết, người luôn nhẫn nhục chịu đựng lại đột nhiên bộc phát, liều mình muốn vào thành phố tìm Tống Chiêm Cương đòi giải thích, bà Tống không có biện pháp, chỉ có thể đi gọi điện bảo anh ta trở về xử lý.
Sau khi Khương Vân nhìn thấy tên cặn bã kia, chẳng những không bị anh ta hù dọa lừa gạt như trước, ngược lại còn điên cuồng làm loạn, đòi đi theo vào thành phố, còn nhục mạ bạch nguyệt quang kia của anh ta.
Tống Chiêm Cương hoàn toàn bị chọc giận, quăng cô ấy lên tường một cách tàn nhẫn, còn tát cô ấy một cái.
Sau khi Tống Chiêm Cương vứt bỏ bọn họ, mẹ chồng giả mù sa mưa vì suy nghĩ cho cô ấy mà muốn cô ấy tái giá cho em chồng, nói như vậy thì vẫn là người một nhà, cũng không có gì thay đổi.
Đương nhiên Khương Vân không chịu.
Mẹ chồng lập tức thay đổi vẻ mặt hiền lành mà nói lời châm chọc, trào phúng cô ấy, cuối cùng còn để em chồng cưỡng chiếm cô ấy.
Cô ấy không chịu nổi nhục nhã, hối hận năm đó đã không nghe lời cha mẹ, trong cơn tức giận đã thắt cổ chết!Chờ đã!Trong đầu Khương Vân ong một tiếng, đây là cuộc đời trước của cô, không phải cô xuyên không mà là xuyên trở về! Lúc trước sau khi cô treo cổ xong mới phát hiện mình sống trong một quyển sách hư cấu, không thể tự khống chế suy nghĩ và hành vi được.
Đồng thời cũng biết được nội dung của nguyên tác, sau khi cô chết thì con trai lớn hắc hóa, mười mấy năm sau trở thành nam chính phản diện, không từ thủ đoạn mà báo thù cho cô.
Con trai nhỏ thì ngày càng dịu dàng, thiện lương, luôn ra sức cứu vãn anh trai bị thù hận che mắt.
Nhưng hai anh em đều không khống chế được mà cùng yêu nữ chính trong truyện, nam chính hắc hóa muốn giết chết nữ chính chấm dứt hết thảy, em trai lại đỡ súng thay cho nữ chính, cuối cùng anh trai phát điên mà chết trong lòng nữ chính.
Sau khi biết kết cục này, cô vô cùng hối hận, liều mạng muốn trở về, nếu như cô không tự sát, nếu như cô ly hôn rời xa cặn bã và nữ chính, vậy có phải con trai của cô sẽ có kết cục khác không?Đáng tiếc là sau đó cô đã xuyên qua một thế giới khác!Thật không ngờ, thế mà bây giờ đã trở về!Hôm nay là ngày 18 tháng 2 năm 1975, cô bị Tống Chiêm Cương vứt bỏ, bị bà Tống và Tống Chiêm Cường cùng nhau tính kế, dưới cơn tức giận mà tự sát!Trong nháy mắt, những ký ức, sai lầm, nước mắt, vết thương đã từng trải qua đều lần lượt trở về, dường như đã qua mấy đời, lại giống như một cuộc đời mới.
Bà Tống có một câu nói rất đúng, người không tranh nổi số mệnh, số mệnh cho cô trở về, vậy cô không thể để bọn họ thất vọng nhỉ?Kiếp này cô không phải chịu sự hạn chế của cốt truyện nữa, có thể trả lại tất cả những khuất nhục mà kiếp trước đã trải qua!Khương Vân nhìn người đàn ông đang lải nhải, đúng là một tên đàn ông dầu mỡ không hơn không kém, thứ ghê tởm!Cô chuyển động cổ tay một chút, chậm rãi mở miệng: "Tống Chiêm Cương?"Người đàn ông còn đang mở miệng uy hiếp cô biết điều một chút, không được chọc anh ta tức giận, sau khi bị cắt lời thì hơi sững sờ: "Cô làm sao?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...