Thập Niên 70 Con Dâu Cực Phẩm


Khương Hà nhìn thấy biểu cảm nịnh hót đó nhưng cảm nhận được bất kì sự nghiêm túc nào từ cậu.

Đứa nhỏ này giỏi nhất chính là nhìn sắc mặt người ta mà nói chuyện, biết đâu trong lòng lại đang chửi cô.

Nó không quan trọng.

Phía trước vẫn còn một chặng đường dài phải đi, và cô có rất nhiều thời gian.

Rất hiếm khi Cố Tây Lăng không về nhà, vì vậy vào buổi tối, Khương Hà tranh thủ pha thuốc trừ sâu với nước và phun lên cây giống nhân sâm giả.

Sáng sớm hôm sau.

Trời trở lạnh nên ba sào ruộng đều được phủ sương.

Cô đã giấu tất cả số thuốc trừ sâu còn thừa và bình xịt từ đêm qua.


Sau đó cô về nhà rồi đi tắm.

Tắm xong, thông báo của hệ thống vang lên: "Cô Khương Hà, chúc mừng cô đã hoàn thành nhiệm vụ! Bước đầu tiên chuyển hóa thành công! Chiến thắng đã thấy trước mắt! Mời cô đến không gian để kiểm tra phần thưởng nhiệm vụ của mình ."  Toàn thân cô đnag vô cùng mệt mỏi.

Khương Hà nằm trên giường và bước vào không gian.

Cô nhìn xung quanh.

Sau đó, tôi nhìn thấy chiếc hộp nhỏ trong góc.

Cá lớn màu vàng?   Lại là món cá vàng sao!!   Cô hào hứng mở chiếc hộp, và hóa ra là...  Trong đó có rất nhiều loại hạt.

Hạt trái cây, hạt lúa, hạt ngô...  Đủ mọi loại hạt giống trong đó.

Khương Hà dở khóc dở cười, "Mày đúng là rất chu đáo, biết tao đang cần thứ gì!"  Nhưng cô rất hài lòng với phần thưởng này, sau tất cả, cô đã kiếm được một con cá lớn màu vàng.


Có thể coi đây là hành động gián tiếp hỗ trợ cô hoàn thành nhiệm vụ khó khăn này.Khương Hà ngủ thiếp đi.

Bởi vì cô thật sự rất mệt mỏi, cô và nguyên chủ đều chưa từng làm việc đồng áng, cho nên sau khi phải lăn lộn như vậy, cô liền rơi vào giấc ngủ sâu.

Mọi chuyện để đến ngày mai đi.

Sáng hôm sau, tiếng ồn ào khiến cô phải tỉnh giấc.

"Chúa ơi! Thức ăn của chúng ta! Hy vọng của chúng ta!""Chính xác thì điều gì đã xảy ra vậy?""Trưởng thôn, trưởng thôn..."  Mọi người đang hoảng loạn.

Kim Chung choáng váng, chỉ có thể lên nhà, không ngừng lay cô dậy, "Dì, tỉnh dậy, có chuyện nghiêm trọng xảy ra rồi!"  Khương Hà đột ngột ngồi dậy, "Chuyện gì lớn cơ?"  "Dì nghe đi!"  Khương Hà lắng nghe những tiếng ồn ào ở dưới nhà, cô mệt mỏi xoa bóp thái dương.

Có thể la do phát hiện nhân sâm giả đã chết nên cả làng hết hy vọng.

Họ đang hoảng loạn?   Hơn nữa Cố Tây Lăng phải đi xa mấy ngày, đồ ăn cũng chưa đổi.

Họ có thể không hoảng loạn sao?   Khương Hà ngay lập tức mặc quần áo và đi xuống dưới.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận