Buổi trưa Diệp Thiên Hủy tùy tiện lục lọi một lúc, lấy ra một miếng thịt xá xíu từ trong hộp Cố Thời Chương đưa, sau đó ăn với cháo mặn được hâm nóng.
Không thể không nói, cũng là thịt xá xíu nhưng ở trong hội đua ngựa của người ta lại có hương vị rất ngon, dù là dùng nguyên liệu hay là cách làm thì chắc đều là đồ cao cấp, quả thật ngon hơn không biết bao nhiêu lần so với quán nhỏ của người bán hàng rong bên đường.
… Xem ra vẫn phải có tiền, trong thế giới phồn hoa này, người có tiền mới có thể hưởng thụ đồ ăn ngon.
Ăn xong, cô lại chăm chỉ nghiên cứu một phen, đột nhiên nghe được dưới lầu truyền đến tiếng hoan hô, lập tức nghiêng lỗ tai nghe ngóng.
Nhưng mà tiếng người quá ồn ào, cô không thể nghe ra được cái gì, đành phải đi xuống, vì thế rất nhanh đã biết được đã có kết quả của cuộc thi đấu hoàng hôn rồi.
Hai con ngựa mà cô cược, một con chạy về nhất, một con về thứ hai.
Nói cách khác, cô chỉ đặt cược hai cái, một cái là giải độc đắc, một cái là giải an ủi.
Đối với kết quả này, Diệp Thiên Hủy ngược lại không cảm thấy quá kích động.
Trận đấu buổi sáng xem bằng TV dưới lầu đã tiêu hao hết sự mong đợi của cô, cuộc thi kia, cô đã nắm chắc phần thắng rồi.
Hiện tại chỉ là việc nên xảy ra mà thôi.
Tiền sắp tới tay, trong lòng cô cũng thả lỏng, cô nhìn thời gian còn sớm, bên ngoài còn có tiếng mạt chược và tiếng cười nói, cũng không vội đi ngủ ngay, lấy những tạp chí cũ mà mình đã mua ra, trên đó cũng có không ít chuyện về nhà họ Cố, về nhà họ Diệp, cô lần lượt lật xem.
Những tạp chí cũ mà Diệp Thiên Hủy lấy được này, chủ yếu là các loại tin đồn ven đường, các loại mánh lới drama cùng với tiêu đề nhỏ khiến người nghe mà hoảng sợ, màu sắc rực rỡ, liếc mắt một cái thì đã không thể tin tưởng được.
Nhưng mà từ những hàng chữ kia, Diệp Thiên Hủy vẫn ít nhiều biết được một ít tin tức của nhà họ Diệp.
Ông cụ Diệp cũng chính là ông nội ruột của Diệp Thiên Hủy, quê ở Bắc Kinh, vốn có một người vợ được cưới hỏi đàng hoàng, nhưng mà khi ông cụ đi Luân Đôn du học lại nảy sinh tình cảm cùng với một nữ sinh du học đến từ đại lục, sau đó từ Luân Đôn trở về Bắc Kinh, mang nữ sinh du học kia về để làm vợ lẽ, đầu năm 1940 lại từ Bắc Kinh đi tới Hồng Kông, ở Hồng Kông lại cưới thêm hai người vợ lẽ, không cưới về nhà đàng hoàng mà nuôi ở bên ngoài cũng có tới mấy người nữa.
Tóm lại có thể nói ông nội ruột này của Diệp Thiên Hủy cả đời phong lưu, thê thiếp thành đàn, cho nên con cái dưới gối đương nhiên cũng có không ít.
Ông cụ Diệp có tổng cộng bảy người con trai ba người con gái, trong đó con trai lớn và con trai thứ ba là do người vợ cả ở Bắc Kinh sinh ra, cái này trước đây gọi là con trai dòng chính… Đương nhiên hiện tại đã không chú ý tới những chuyện kia.
Con trai lớn còn trẻ mất sớm, cha ruột của Diệp Thiên Hủy chính là con trai thứ ba, lúc ấy khi Diệp Thiên Hủy được sinh ra, vợ cả đã không còn trên thế gian từ lâu, trong này đương nhiên cũng có chút âm mưu quỷ kế thường thấy trong các dòng họ lớn.
Diệp Thiên Hủy cũng suy đoán, người nhà họ Diệp vội vàng đi Hồng Kông để phát triển trước, lại chỉ còn lại duy nhất là cậu Ba cùng với mợ Ba này, chắc có lẽ trong đó cũng có chút nguyên do lục đục với nhau.
Cô lật xem lại một phen, vơ vét tin tức của cha ruột cũng là cậu Ba của nhà họ Diệp, Diệp Lập Hiên.
Nhưng chỉ có vài chữ nhắc tới Diệp Lập Hiên là du học từ nước ngoài trở về, giảng dạy ở trường đại học Hồng Kông, dạy môn Vật lý.
Cha ruột này trông có vẻ như còn có chút thành tích về nghiên cứu khoa học, đã từng trúng cử hội viên của hạng mục nhà khoa học trẻ châu Á, cũng được một trường đại học nổi tiếng của nước Mỹ mời về làm giáo sư gì đó, còn từng đạt được một giải thưởng nghiên cứu khoa học.
Cô xem không hiểu lắm, nhưng ít nhiều cảm giác được cha ruột này là người làm nghiên cứu khoa học, có học vấn cao, còn rất có thành tựu.
Đây đối với cô mà nói là một tin tức tốt, căn cứ vào quan sát của cô trong hai đời, người đọc sách ở thời đại của cô luôn thanh cao, cũng chú ý một ít nguyên tắc, mà người hiện đại là thành phần trí thức ít nhất cũng để duy trì một chút giới hạn làm người của bản thân… Mặc kệ là thật hay giả nhưng ít nhất thì trông có vẻ là như vậy.
Loại người này rất quan tâm đến thể diện, không ăn đồ còn sống càng không ăn đồ bố thí.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...