Thập Niên 70 Chị Đẹp Quậy Đục Nước Hồng Kông


Cô đi qua một đài phun nước khô và một nhà thờ nhỏ màu vàng, rồi đi qua một bia mộ hình chữ thập, cuối cùng đi qua một con đường lớn đến bên ngoài bức tường của trang trại ngựa.

Lúc này đã gần như là mùa hè, cây cối xanh tươi tạo thành chỗ che chắn hoàn hảo cho Diệp Thiên Hủy, thấy xung quanh không có người, cô trèo lên tường, nhảy qua rồi đi thẳng vào trong.

Sau khi đi vào, cô cẩn thận ngồi xổm dưới bụi cây, quan sát mọi thứ trong trang trại ngựa, có thể thấy bên trong trang trại ngựa được thiết kế rất ngăn nắp, từ bên ngoài ít nhất có một bệ bốc dỡ, chuồng huấn luyện ngựa và trường đua ngựa trên đồng cỏ miễn phí, v.

v.

Ở phía xa là khán đài hai hoặc ba tầng, là phần mà khán giả bên ngoài có thể nhìn thấy.

Phía trước và bên trái cách cô vài trăm mét là những dãy nhà kho dài hình xương cá.

Dựa vào kinh nghiệm của Diệp Thiên Hủy, đây nhất định là chuồng ngựa, nếu lẻn vào chuồng ngựa này, cô còn lo lắng không nhìn thấy ngựa đua sao?

Cô cẩn thận chú ý đến động tác của nhân viên ở đây, thấy không có người chú ý, cô nhanh chóng lao vào một phòng.

Sau một lúc ẩn nấp quan sát, cô lại lao vào phòng tiếp theo, trong giai đoạn này cô đã thành công chạm vào một bộ đồng phục, vừa nhìn đã biết đây là đồng phục làm việc của nhân viên đua ngựa rồi.

Sau khi mặc quần áo vào, cô không trốn nữa mà quang minh chính đại bước vào chuồng ngựa.

Sau khi bước vào, cô cảm thấy ớn lạnh trong mùi cỏ khô.

Cô bối rối một lúc rồi chợt nhận ra đây vậy mà có điều hòa.

Diệp Thiên Hủy không khỏi cảm khái thở dài, một số người dân Trung Quốc đại lục, bao gồm cả những người sống trong khu ổ chuột ở Hồng Kông, có bao nhiêu người có thể tận hưởng không khí điều hòa cơ chứ! Lại không ngờ rằng những con ngựa trong chuồng ngựa này đã sớm được hưởng thụ thế đấy.

-- Nếu cô biết cách đầu thai, kiếp này dứt khoát đầu thai thành một trong mấy con ngựa này có khi còn sung sướng hơn ấy nhỉ?
Cô dọc theo hành lang đi về phía trước, thấy hai bên được chia thành các chuồng dài hai ba mét bằng lan can sắt, mỗi con ngựa đều có chuồng và cửa sổ riêng, mỗi chuồng đều có thức ăn và thức ăn riêng.

Thiết bị cấp nước trông rất thân thiện với người dùng.

Cô quan sát cẩn thận từng con ngựa, chuồng của những con ngựa này đều có bảng hiệu, giúp cô biết được thông tin cụ thể về những con ngựa này, bao gồm số lượng, tên và đội của chúng.

Nhưng sau khi xem xét một lúc, Diệp Thiên Hủy không tìm thấy con ngựa nào đặc biệt có tiềm lực cả.

Diệp Thiên Hủy có chút thất vọng, nhưng vì lúc này trong chuồng ngựa không có ai nên cô tiếp tục đi về phía trước, đang đi như vậy, khi tầm mắt cô chạm tới góc chuồng ngựa, bước chân cô đột nhiên dừng lại.

Cô nhìn thấy một con ngựa đen đứng ở góc chuồng.


Cô nín thở và chăm chú nhìn nó.

Con ngựa này trông hơi còi cọc, gầy thấp, nhưng cổ thẳng trông rất mạnh mẽ.

Hơn nữa nó ngực rộng, bụng săn chắc và vai có cơ bắp rắn chắc.

Nó cũng có đuôi ngựa rất ngắn, ngắn hơn đuôi ngựa thông thường nhiều.

Cô có chút không dám tin mà nhìn chằm chằm vào con ngựa kia một lúc lâu.

Kiếp trước cô làm tướng quân chinh Nam chiến Bắc, đã từng có mấy con thú cưỡi nhưng con cuối cùng đi cùng cô đến Mân Châu lại là Xích Nhạn do Hoàng thượng ban tặng, là do người đích thân nuôi dưỡng ở Ngự mã uyển.

Xích Nhạn đã theo cô ba năm và là thú cưỡi mà cô yêu quý nhất.

Đáng tiếc, khi cô bị vây ở thành Mân Châu, bởi vì không còn lương thực và cỏ dại, lại có quân dân suýt nữa gây ra bạo loạn vì tranh chấp miếng ăn, để xoa dịu nỗi oán khí của mọi người, cô đã… Giết Xích Nhạn chia thịt nó cho mọi người, miễn cưỡng xoay chuyển được một ít cục diện
Cho đến bây giờ cô vẫn còn nhớ đôi mắt của Xích Nhạn trước khi nó chết.


Nhóc con kia nhìn cô với đôi mắt rưng rưng, biết rõ cô sẽ giơ đồ đao lên nhưng nó không hề oán hận dù chỉ một chút.

Chuyện cũ như làn khói, cô tưởng mình đã quên, cũng hy vọng bản thân quên đi song giây phút nhìn thấy con ngựa này, cô biết mình vẫn chưa quên.

Cô chăm chú nhìn con ngựa trước mặt.

Kỳ thực, xét về hình dáng và giống loài, nó không giống với Xích Nhạn, rõ ràng là một giống khác nhưng lần đầu tiên nhìn thấy con ngựa này, cô lại cảm thấy quen thuộc, chính là sự quen thuộc trong tâm hồn cô.

Nếu một con ngựa cũng có linh hồn của riêng nó thì đó chắc chắn là Xích Nhạn chuyển thế.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận