Bối Bối vui vẻ ăn thịt thỏ: “Thịt thỏ cay là món ngon nhất trên thế giới.
”
Bà Khương: “Vẫn còn hai cái đùi thỏ được ướp lạnh, để trong giếng, ngày mai chúng ta sẽ nấu thịt kho tàu với khoai tây ăn.
”
Bối Bối: “Con rất mong chờ.
”
Bà Khương cười: “Mau ăn đi, đợi trời tối rồi sẽ không thấy được, bà sẽ không thắp đèn dầu cho các con đâu.
”
Khương Chi Ngộ: “Trời tối thì con có thể sờ rồi bỏ thịt vào trong miệng.
”
Khương Chi Hoài: “Con cũng có thể.
”
Khương Chi Ngộ nói: “Con có thể biểu diễn việc ăn thịt trong buổi tối.
”
Cậu nhắm mắt lại, cầm đũa gắp thịt, quả nhiên gắp được một miếng thịt thỏ, sau đó bỏ vào trong miệng, nhai nhai, thơm nức: “Thế nào? Con có siêu không?”
Bối Bối cười hì hì nói: “Siêu ạ.
”
Sau khi Bối Bối ăn thịt xong, lại múc hơn nửa chén canh củ cải hầm xương uống, củ cải hầm mềm, còn có hơi ngọt, bé ăn sạch củ cải, uống canh sạch sẽ.
Bé giơ ngón cái: “Bà ơi, uống rất ngon.
”
Bà Khương cười dọn dẹp chén đũa: “Tay nghề của bà rất bình thường, chủ yếu là do thịt ngon.
Thịt chỉ cần tuỳ tiện nấu một chút đã chín, rất là thơm.
”
Bối Bối cười haha: “Dù sao cũng ăn rất ngon.
”
Ăn cơm xong, Khương Chi Ngộ và Khương Chi Hoài lại chạy tới sông tắm, khi tắm xong thì phát hiện, mực nước đã giảm xuống rất nhiều, bình thường mực nước ngang ngực, bây giờ chỉ ngang tới bụng.
Khương Chi Ngộ không nhịn được mà lo lắng: “Khi nào trời mới mưa chứ, nếu cứ vậy, hoa màu trong ruộng phải làm sao?”
Bối Bối ngồi trên cây liễu chơi, chân bỏ trong nước lắc lư, Khương Chi Ngộ lén lút chạy tới sau lưng Bối Bối, đẩy bé xuống nước, Bối Bối hoảng sợ, sau khi đứng vững thì bóp mặt Khương Chi Ngộ: “Anh hai hư, dám làm em sợ.
”
Khương Chi Ngộ nắm lấy tay Bối Bối: “Đừng nhéo mặt, khuôn mặt này của anh rất đẹp trai, nhéo rồi bị xấu thì sao đây?”
Bối Bối bơi trong sông, chơi đủ rồi thì leo lên bờ, gió thổi qua, rất lạnh.
Ba người run cầm cập, xách giày vội chạy vào trong nhà.
Vào phòng, bọn họ cởi quần áo ướt ra, dùng khăn lông lau khô người, thay quần áo mới, rồi nhảy vọt lên giường.
Trong phòng không đốt đèn dầu, tối lửa tắt đèn không thấy rõ, đợi thêm một lúc, mới quen với màn đêm.
Khương Chi Ngộ và Bối Bối đánh nhau, Bối Bối đánh không lại, chỉ một lúc đã bị quật ngã, bé bò dậy tiếp tục đánh, lại bị quật ngã lần nữa.
Bối Bối: “Anh nhường em một tay.
”
Một tay của Khương Chi Ngộ có thể quật ngã Bối Bối, cậu cười nói: “Anh nhường em hai tay.
”
Bối Bối giống như nghé con không sợ chết mà xông ra ngoài, đầu đâm vào bụng Khương Chi Ngộ, khiến Khương Chi Ngộ lùi về sau, lập tức ngã ngồi trên giường.
Bối Bối lập tức cưỡi lên bụng Khương Chi Ngộ: “Haha, em thắng rồi.
”
Khương Chi Ngộ ấn ngón tay lên đầu Bối Bối: “Giỏi quá, sức Bối Bối thật lớn.
”
Bối Bối kiêu ngạo ưỡn ngực: “Haha.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...