Nguyên chủ cũng là biết tự mình hiểu lấy, biết Hoắc Đình chán ghét cô ta, ngoại trừ việc tính kế để kết hôn với anh ra, cũng cũng không chủ động đi trêu chọc đối phương, anh trở về, cô ta liền trốn ru rú ở trong phòng không ra, hai người kết hôn đã gần ba năm, gặp qua chỉ vài lần, số câu nói với nhau cũng có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nói cũng không hề khoa trương, nguyên chủ mặc dù lần đó có phát sinh quan hệ với Hoắc Đình, nhưng đối với Hoắc Đình thật đúng là không có ấn tượng gì, thậm chí ngay cả việc Hoắc Đình trông như thế nào cô ta đều có chút mơ hồ.
Thẩm Hoa Nùng cảm thấy mơ hồ, chỉ sợ hiện tại cô ở trên đường gặp phải Hoắc Đình cũng không nhất định có thể nhận ra.
Dưới tình huống như vậy, Hoắc Đình căn bản là không biết nguyên chủ sinh bệnh, hoặc là biết rõ cô sắp bệnh chết cũng không thèm để ý, cũng đều rất bình thường.
Tuy nhiên, nguyên chủ chỉ nghĩ Hoắc Đình chán ghét vì cô ta tính kế, Thẩm Hoa Nùng lại biết Hoắc Đình đối với cô ta hiện tại đâu chỉ là chán ghét, lần sau trở về có thể là hận thấu xương cũng nên.
Lần này Hoắc Đình mang Chiêu Chiêu đi tỉnh thành chữa bệnh, sẽ đụng tới Lục Bách Vi trọng sinh trở về muốn tìm anh ta nối lại tình xưa, cũng sẽ dưới sự ám chỉ và cố tình dẫn đường của Lục Bách Vi mà biết chuyện cha anh ta chết cùng Thẩm Khắc Cần có liên quan.
Biết được chân tướng này, Hoắc Đình tuy rằng đã làm chồng người ta, nhưng gông xiềng đạo đức giữa anh ta và Lục Bách Vi cũng liền không tồn tại.
Cho dù Hoắc Đình có cố kỵ vì con gái đến thế nào, có trách nhiệm đến đâu đi nữa, cũng không thể chịu đựng con gái của kẻ thù giết cha trở thành vợ của chính mình.
Đoạt đàn ông của nữ chính, cha và nam chính còn có thù không đội trời chung, đồng thời đắc tội cả nam nữ chính, kết cục của Thẩm Hoa Nùng không phải nghĩ cũng biết thảm thế nào.
Nếu không phải bởi vì lo lắng tới chuyện này, nếu không phải cần thiết phản cần cha con họ Thẩm tới hỗ trợ, Thẩm Hoa Nùng cũng sẽ không màng việc bản thân bệnh tật đến mềm nhũn cả người, đã lòng nóng như lửa đốt bò dậy tìm bọn họ.
Bị Thẩm Minh Trạch châm chọc mỉa mai một hồi, trong lòng cô cũng chẳng cảm thấy gì nhiều nữa.
Thẩm Khắc Cần lại nhíu mày nói: “Tiểu Trạch!”Thẩm Minh Trạch liếc mắt nhìn qua em gái, nhấp môi, cũng biết chính mình nói như vậy có chút quá đángBệnh sốt rét, nói không lớn cũng không nhỏ.
Hiện giờ ở dưới tình huống có thuốc cũng không thể bảo đảm trăm phần trăm có thể chữa khỏi, càng đừng nói hiện tại trong nước còn chưa có được loại thuốc nào kháng được bệnh sốt rét.
Loại thuốc đặc trị sốt rét đều là dựa vào nhập khẩu, nhưng mà hiện tại đất nước đang tham gia chiến tranh cùng nước X, trên chiến trường có rất nhiều chiến sĩ cũng lây nhiễm bệnh sốt rét, bệnh sốt rét tàn sát bừa bãi toàn cầu, giá của loại thuốc đặc trị có thể nói là đắt hơn vàng.
Dược liệu quý không nói đến, hiện tại con đường nhập khẩu cũng giảm bớt, nhiễm bệnh sốt rét, đúng là thật sự có khả năng sẽ chết người!Cách làm của Thẩm Hoa Nùng dĩ nhiên khiến người ta lạnh tâm, nhưng Thẩm Minh Trạch cũng khuôn muốn trù cho cô chết.
Tuy nhiên lòng nghĩ một đằng lại nói một nẻo, lời nói của hắn vẫn làm người ta tức chết: “Cho nên sao, mày tới đây là muốn làm cái gì? Chúng tao không có thuốc, cũng giúp không được mày cái gì, hơn nữa, chúng tao cũng không thể rời khỏi thôn Hạ Loan, cũng không có bản lĩnh đưa mày đi đến bệnh viện tỉnh thành, tao thấy mày vẫn có thể đi có thể chạy, tự mình chạy đi xin cái thư giới thiệu đi tỉnh thành xem bệnh hẳn là dễ dàng.
”Thẩm Hoa Nùng đè xuống suy nghĩ phiền muộn, không tiếp lời đối phương, chỉ rũ mắt nói: “Em nhớ rõ trước kia có xem qua một quyển sách ở nhà chúng ta có nói, cây Thanh Hao có thể trị liệu bệnh sốt rét, em thấy cửa thôn có một mảnh cây ngải hoa vàng, cũng là cùng một hệ với cây Thanh Hao.
Em hái một nắm ngải hoa vàng trở về, chắt nước rồi uống vào không ít, hiện tại có chút hiệu quả, mới sau nửa ngày đã không còn thấy lúc nóng lúc lạnh nữa, bệnh trạng đã giảm bớt.
”Thẩm Khắc Cần cùng Thẩm Minh Trạch đều là tròn mắt nhìn, kinh ngạc nhìn Thẩm Hoa Nùng.
Nước từ lá ngải hoa vàng có thể trị được bệnh sốt rét?Nhà họ Thẩm làm nghề y chế thuốc đã nhiều thế hệ, tuy rằng Thẩm Khắc Cần học chính là Tây y, nhưng hai anh em Thẩm Hoa Nùng đều cõng thảo dược trên lưng mà lớn lên, mà trí nhớ của Thẩm Hoa Nùng vẫn luôn đứng hạng nhất.
Cô nói là nhìn thấy từ sách thuốc, Thẩm Minh Trạch cùng Thẩm Khắc Cần cũng không có hoài nghi.
Mà trên thực tế, Thẩm Hoa Nùng sở dĩ biết được ngải hoa vàng có thể trị liệu bệnh sốt rét, là do tin tức cuối cùng cô nhìn thấy trước khi xuyên tới đây.
“Dược sĩ Trung Quốc Đồ U U tạo nên truyền kỳ cây thanh hao chống sốt rét, được trao giải thưởng khoa học và công nghệ quốc gia tối cao vào tháng 1 năm 2017.
”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...