Lý Thanh Vận nhìn khuôn mặt xinh đẹp phản chiếu trong chậu nước, cô thổn thức không thôi.
Lý Chiêu Đệ vốn là người phụ nữ xinh đẹp tám xã mười dặm mới có một, điều này không thể nghi ngờ, nếu không cô ấy cũng không thể sinh ra hai đứa nhỏ đáng yêu như vậy.
Con trai giống mẹ, hai cậu nhóc đều có ánh mắt giống cô ấy, vừa to vừa sáng, trong veo như nước.
Nhưng đáng tiếc cô ấy không có một nhà mẹ đẻ tốt, cô ấy là con cả, trong nhà còn có hai em gái, một em trai, cha mẹ trọng nam khinh nữ, sinh liên tiếp ba cô con gái rồi mới được một đứa con trai.
Bọn họ vừa đánh vừa mắng con gái, đối xử giống như nô lệ vậy, nhất là cô ấy là con cả, cuộc sống còn khổ cực hơn hai em gái.
Cô ấy nghĩ rằng mình đến tuổi gả ra ngoài, cuộc sống sẽ tốt lên, nhưng kết quả cha mẹ muốn tích góp tài sản cho em trai, bọn họ coi cô ấy như món hàng để mọi người chọn lựa, ai ra giá cao nhất sẽ có được cô ấy, cả nhà trở thành trò cười cho tám xã mười dặm, cô ấy cũng trở thành món hàng chờ giá cao.
Cuối cùng có một gia đình ra giá ba trăm đồng, để cô làm vợ cho cậu con trai ngốc của họ.
Ba trăm đồng, đó là cái giá mà cả đời cô ấy không dám nghĩ đến, cô ấy khóc không ra nước mắt, vô cùng đau lòng, cảm giác bản thân không còn mong chờ được điều gì.
Cô ấy quyết định gieo mình xuống sông, khi nước sông lạnh như băng tiến vào cổ họng, cô ấy hối hận, chết còn không bằng sống.
Nước sông chảy xiết, có một vòng người vây quanh bờ sông, nhưng không có ai sẵn lòng cứu cô ấy, người quen đều biết tình huống gia đình cô, bọn họ cũng sợ hãi bị vu vạ.
May mà Cố Đình Chu được nghỉ phép, anh đi thăm người thân, đi ngang qua bờ sông, thân là bộ đội nhân dân, sau khi anh biết có người tự tử, thì cởi áo khoác nhảy xuống sông cứu người không chút do dự.
Khi đó cô ấy đã không còn nhiều ý thức, chỉ biết có một người đàn ông cao lớn anh tuấn kéo cô ấy về từ cõi chết, Cố Đình Chu dùng kiến thức cấp cứu học được ở bộ đội để đẩy nước ra khỏi người cô ấy.
Lý Chiêu Đệ vừa mới tỉnh lại, người nhà họ Lý nghe thấy tin tức thì kêu trời kêu đất, chỉ trích Cố Đình Chu phá hỏng thanh danh của cô ấy, yêu cầu bồi thường, có lẽ bọn họ nhìn thấy anh mặc quân phục, nên muốn lừa đảo.
Lý Chiêu Đệ nghe bọn họ lên án, trong đầu bỗng có một suy nghĩ, nó trở nên vô cùng mãnh liệt, cô phải gả cho anh bộ đội này, cô không muốn gả cho thằng ngốc.
Vì thế cô ấy khóc lóc nói mình bị phá hỏng danh dự, nếu không thể gả cho anh, chỉ có một con đường chết, cô ấy nói xong thì muốn đứng dậy đi xuống sông.
Cha mẹ Lý cũng phản ứng lại, nếu có thể lấy được lễ hỏi như vậy, dù sao gả con gái cho người bình thường cũng tốt hơn, như vậy cũng sẽ không bị người đời đâm chọc nói bán con gái, hơn nữa sau này còn có thể tìm con gái đòi tiền, chắc hẳn anh quân nhân này sẽ có lễ hỏi ba trăm đồng đúng không?
Cha mẹ Lý nói nếu anh không lấy, bọn họ sẽ gửi thư tố cáo lên đơn vị của Cố Đình Chu.
Vì thế, dưới sự thúc ép của Lý Chiêu Đệ và người nhà họ Lý, cho dù Cố Đình Chu không tình nguyện, nhưng vẫn chấp nhận cuộc hôn nhân này, bởi vì bây giờ anh đang trong thời kỳ thăng tiến, trên người không thể có nước bẩn, hơn nữa lần này cũng là cha mẹ gọi anh về xem mắt, chuẩn bị giải quyết chuyện hôn nhân đại sự, anh cũng không quá bài xích.
Thế nhưng khi anh về nhà nói với cha mẹ Cố, lại bị mắng máu chảy đầy đầu, tám xã mười dặm quanh đây ai chẳng biết đôi cha mẹ đó là quỷ hút máu, muốn dùng lễ hỏi của ba cô con gái để tích cóp tiền cho cậu con trai, nghe nói cô gái tự tử dưới sông phải gả cho một thằng ngốc, lễ hỏi đã được quyết định là ba trăm đồng.
Bây giờ con trai nhà mình lại biến thành thằng ngốc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...