Không ngờ Tôn nãi nãi dư quang quét tới cô ta, lông mày nhíu lại nói: "Cô theo tôi làm gì? Ở lại canh lửa đi! "Triển Đình Đình trong lòng tức giận, bất quá mặt ngoài vẫn tươi cười nói: "Vâng, mẹ"
Tôn nãi nãi âm thầm bĩu môi, đi ra ngoài.
Sau khi nhìn thấy Tôn Ái Quốc, vỗ vỗ bụi không tồn tại trên cơ thể Tôn Ái Quốc, từ ái nói: "Ái Quốc, thế nào, có mệt không?" Tôn Ái Quốc ấm áp nói: "Không mệt ạ, mẹ con ngồi trong văn phòng, không mệt được.
”
Tôn nãi nãi gật gật đầu, dẫn Tôn Ái Quốc vào phòng bà, Tôn Ái Quốc đem tiền và thịt giao cho mẹ mình, sau đó đi ra ngoài.
Tôn nãi nãi đếm số tiền còn lại, sau khi xác định không sai, liền đem thịt tới kho hàng cất.
Đối với Tôn nãi nãi mà nói, trong nhà có cá là đủ ăn, còn muốn ăn thịt! Là không sợ vỡ bụng.
Về phần lễ lại mặt, đi thì tới lấy, cũng sẽ không thiếu.
Bởi vì có bảy con cá, mỗi người Tôn gia đều ăn được chút thịt cá, đương nhiên vẫn có ăn nhiều ăn ít.
Bữa tối của Tôn Hiểu Quai, Tôn nãi nãi cố ý nấu canh cá cho cô, lại hấp cơm khô khoai lang, rán thêm một con cá, cô ăn đặc biệt thỏa mãn.
Sau khi ăn cơm tối xong, Tôn nãi nãi mang theo Tôn Hiểu Quai ở trong viện hóng mát, nói với Tôn Ái Quốc ở một bên: "Ái Quốc, mẹ chuẩn bị đổi tên cho ba tỷ muội Đại Niếp, đến lúc đó con mang bọn nó đi"
Tôn Ái Quốc vừa định đáp ứng, tam đệ Tôn Ái Đảng liền nói: "Mẹ, hợp tác xã cung ứng tiêu thụ mới nhập về một cái túi rất đẹp, nếu không mẹ dẫn bọn Đại Niếp đi đổi tên đi, sau đó qua xem"
Tôn nãi nãi vừa nghe, cảm thấy có lý, lúc trước bà đã nghĩ làm sao tìm được cặp sách cho Quai Quai đi học đây, dù sao trước khi bọn Đại Niếp khai giảng đổi tên là được rồi, cũng không vội, liền trả lời: "Được, vậy lần sau mẹ đi huyện đổi tên cho mấy đứa nó đi."
Sáng ngày hôm sau, Triển Đình Đình dậy sớm vì hôm nay là ngày lại mặt.
Nghĩ đến lễ hồi môn sẽ mang về, trái tim cô ta nóng bừng, đầu năm nay làm gì có ai có lễ hồi môn tốt như thế, không những có lương thực còn có 2 cân thịt.
Sau khi thức dậy, Triển Đình Đình lập tức dùng chổi quét sân, đây thường là việc của Kim Hữu Đệ.
Triển Đình Đình nghĩ đến buổi sáng cần mẫm chăm chỉ một chút, tạo chút hảo cảm với Tôn nãi nãi, lúc mang lễ hồi môn về cũng sẽ thuận lợi hơn.
Một lúc sau, Tôn nãi nãi thức dậy làm bữa sáng cho gia đình, sững sờ khi thấy Triển Đình Đình đang quét sân, nhưng bà lập tức nghĩ ra ý đồ của cô ta, bà cũng không chọc thủng phối hợp nói: "Con dâu cả, hôm nay chịu khó đấy"
Triển Đình Đình thấy Tôn nãi nãi đi ra, mỉm cười nói: "Xem mẹ nói này, hôm nay con lại mặt, lại nghĩ tới sáng sớm cũng không có việc gì cả, nên làm nhiều hơn một chút ạ"
Tôn nãi nãi không có bất kỳ phản ứng nào khi nghe việc này, bà đi thẳng vào bếp, suy nghĩ xem sáng nay sẽ nấu gì để ăn.
Nghĩ tới ngày hôm qua còn rất nhiều cá, Tôn nãi nãi quyết định hôm nay hâm nóng cá và hấp thêm mấy cái bánh kếp.
Thấy Tôn nãi nãi đang bắt đầu chuẩn bị bữa sáng, Triển Đình Đình lập tức đặt cây chổi đã quét sàn xuống rồi đến giúp đỡ.
Trước khi vào bếp, cô ta nhìn thấy Kim Hữu Đệ và Lâm Lị đi tới.
Cô ta mỉm cười và vẫy tay: "Các em dậy rồi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...