Lúc ra khỏi cửa, Tôn Hiểu Quai còn ôm mèo con theo hiện tại hiện mặt lên cao cũng không thể nói giỡn đượcSau khi đến ruộng, đại đa số mọi người đều ngạc nhiên, người lớn còn tốt, liếc mắt một cái liền tiếp tục làm việc, tiểu hài tử liền nhìn chằm chằm Tôn Hiểu Quai, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Tôn Hiểu Quai xuống đất.
Lúc nông nghiệp bận rộn, mấy đứa nhỏ cũng rất bận rộn, lớn hơn một chút đã bắt đầu cùng người nhà thu hoạch lúa, nhỏ hơn một chút liền đi theo phía sau nhặt chút lúa bị rơi xuống đất.
Sau khi Tôn nãi nãi đưa Tôn Hiểu Quai đến ruộng, Tôn lão gia tử cũng cả kinh: "Sao lại mang Hiểu Quai đến đây, nơi này rất lộn xộn, vạn nhất bị thương thì phải làm sao? ”Tôn nãi nãi cũng biết đem Tôn Hiểu Quai mang đến không tốt, nhưng bà không ngăn nổi được: "Hiểu Quai muốn đến xem, không khuyên được con bé, đợi lát nữa sẽ để Hiểu Quai ngồi dưới gốc cây ven đường, không ảnh hưởng gì đâu"Tôn nãi nãi đưa Tôn Hiểu Quai đến dưới tàng cây, dặn dò hai câu, đem nước chuẩn bị cho người Tôn gia giao cho cô, rồi liền vội vàng đi cắt lúa.
Tôn Hiểu Quai ngồi dưới tàng cây, nhìn từng mảnh lúa vàng óng trước mặt, có một loại cảm giác thỏa mãn, nhưng trong lòng cô hiểu rõ, nhiều người vẫn không có đủ lương thực, vì còn phải giao lương lên trên, mà nhân khẩu trong nhà lại nhiều.
Tôn Hiểu Quai lần này ra ruộng, chủ yếu là vì để cho người làm việc trên ruộng mát mẻ một chút, vừa vặn thử hiệu quả dị năng của mèo conBất quá cô cũng không dám quá cao điệu, chỉ là cách một đoạn thời gian, liền để cho mèo con làm chút gió trên diện tích lớn, nhưng mà gió cũng không quá lớn, người trên ruộng đều cảm giác chút mát mẻĐương nhiên người Tôn gia cô đặc biệt chiếu cố hơn chút, để bọn họ làm việc không quá khó khănĐợi đến giữa trưa nghỉ ngơi, Tôn nãi nãi cùng Tôn lão gia tử lải nhải nói: "Năm nay gió hình như lớn hơn những năm trước, sẽ không mưa chứ! ”"Hẳn là sẽ không, mặt trời lớn này, chú ba không phải đã nói, mấy ngày nay khẳng định không có mưa.
" Tôn lão gia tử nóiTôn Hiểu Quai ngồi dưới bóng râm nghe bọn Tôn nãi nãi nói, trong lòng cười thầm, cô thật vĩ đại, giấu đi công lao của mìnhNghỉ ngơi một lát, người Tôn gia chuẩn bị tiếp tục đi làm, Tôn nãi nãi bảo Lâm Lị mang Tôn Hiểu Quai về lấy chút đồ ăn, bụng Lâm Lị mang thai cũng khoảng 6 tháng rồiBây giờ phụ nữ mang thai cũng không được chăm sóc tốt lắm, một số phụ nữ vừa sinh con xong, ngày hôm sau đã xuống đất.
Điều kiện trong nhà tốt, thì có thể ở nhà mấy ngày, ăn thêm chút đồ bổ.
Tôn Hiểu Quai bởi vì muốn tiếp tục làm cho bọn họ mát mẻ, liền cự tuyệt, dù sao hiện tại chính là thời điểm nóng nhất, ánh mặt trời chói mắt, mồ hôi chảy vào mắt, mắt cay đau, có thể nói là rất vất vả.
Tôn Ái Quyên và Tôn Ái Đảng còn chưa về, lao động trong nhà ít đi một chút, lần này thu hoạch lúa cũng có chút vội vàng, ngay cả Tôn Đại Niếp và Tôn Hạo Nhiên cũng theo thu hoạch lúa, Tôn Nhị Niếp cùng Tôn Tam Niếp ở phía sau nhặt lúa rơi.
Tôn nãi nãi thấy Tôn Hiểu Quai không muốn trở về, trong túi nhỏ bà có để chút bánh hạch đào, bánh ngọt cùng một ít đường, vì vậy chắc là Tôn Hiểu Quai cũng không đói được, nên bà không miễn cưỡng cô về nhàMãi cho đến khi ăn cơm tối, Tôn gia mới nghỉ ngơi lần nữa, chuẩn bị về nhà ăn cơm, một đám kéo thân thể mệt mỏi, Tôn Hiểu Quai nhìn rất đau lòng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...