Sau đó cô ta gả cho Tôn Ái Dân, mà Triển Đình Đình lại chỉ là gái lỡ thì không gả được ra ngoài, trong lòng cô ta liền âm thầm sảng khoái, cảm giác mình đã đánh bại Triển Đình Đình.
Đối với lần giải vây này của cô ta, Kim Hữu Đệ cũng biết cô ta coi trọng đại bá nhà chồng của mình, muốn có quan hệ tốt với mình.
Việc này Kim Hữu Đệ cũng không bài xích, ở trong thôn này bản thân cô ta cũng không có bạn bè gì cả, chị dâu cô ta lại một lòng nịnh bợ mẹ chồng, căn bản không hợp với cô ta.
Cho dù Triển Đình Đình sau này có gả cho đại bá ở cùng một chỗ, việc này đối với cô ta cũng không có chỗ xấu, huống hồ nhìn Triển Đình Đình hiện tại nịnh bợ cô ta chỉ vì gả cho người cưới vợ lần thứ hai, trong lòng cô ta vẫn rất đắc ýBuổi chiều sau khi hoàn thành công việc, Triển Đình Đình còn cố ý cùng Kim Hữu Đệ đi một đoạn đường, tỏ vẻ cô ta và Kim Hữu Đệ rất thân thiết, một màn này cũng bị Lâm Lị cách các cô ta không xa nhìn thấy.
Sau khi về đến nhà, ở chỗ nấu cơm, sau khi Lâm Lị suy nghĩ một chút vẫn đem chuyện này nói cho Tôn nãi nãi.
Tôn nãi nãi không làm việc trong ruộng, bà cũng đã lớn tuổi rồi, trong nhà lại không thiếu người kiếm công điểm, bởi vậy Tôn Ái Quốc để cho bà chăn dê, phỏng chừng hiện tại bà vẫn còn không biết chuyện diễn ra trong ruộng chiều nay.
Nghe Lâm Lị nói xong, Tôn nãi nãi không có phản ứng gì nhiều.
Ba đứa con trai này của bà cũng đã lập gia lập nghiệp, bà cũng không muốn quản bọn họ quá nhiều, chỉ một lòng muốn nuôi lớn, dưỡng tốt Quai Quai, đối với chuyện của bọn họ thì để bọn họ tự xử lý, nhưng mà dù thế vẫn cần nhắc nhở một chút.
Sau khi người Tôn gia mỹ mãn ăn xong bữa cơm có thịt, cả nhà đều ngồi trên ghề nhỏ giọng nói chuyện, Tôn nãi nãi ôm Tôn Hiểu Quai trong ngực, làm bộ lơ đãng nói: "Ái Quốc, con còn muốn tiếp tục ở vậy không? ”Tôn Ái Quốc không rõ ràng lắm ý mẹ mình, kỳ thật hắn cũng có ý định tái giá, dù sao hài tử cũng đã lớn, hắn mới hơn ba mươi tuổi.
Tôn Hạo Nhiên cũng chín tuổi rồi.
Tôn nãi nãi nhìn phản ứng này của con trai như thế, nào còn không biết suy nghĩ của hắn, liền một hơi nói: "Vậy con đã có ý định của mình chưa?"Tôn Tam Niếp ở một bên đã sớm trợn tròn mắt, ngay từ đầu cô muốn ngăn cản đại bá mẫu cô vào cửa, nhưng lại không nhớ cụ thể thời gian, vì thế căn bản là chưa chuẩn bị cái gì cả.
Tôn Ái Quốc suy nghĩ một chút trả lời: "Mẹ, con cũng chưa nhìn được người nào cả, con chỉ muốn tìm một người có học vấn một chút""Hiện tại chức bí thư xã đang trống, bên trên cũng đã nói với con chuyện này, nếu không có phát sinh vấn đề gì, con có thể được thăng chức"Sau khi nghe Tôn Ái Quốc nói, Kim Hữu Đệ vui mừng không thoi, đại bá chồng có thể thăng chức, nếu hiện tại cô ta giúp Triển Đình Đình, việc này đối với cô ta chính là đại ân lớn, đến lúc đấy cô ta cùng nhà đại bá này càng thêm thân cận.
Bởi vậy, Kim Hữu Đệ cố gắng trấn định nói: "Mẹ, con thấy Triển Đình Đình trong thôn chúng ta không tệ, cô ta còn hết học trung học cơ sở ".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...