Nhóm dịch: Thất Liên HoaAnh ấy quay sang giáo viên trung cấp chuyên nghiệp khách sáo nói: “Cô cũng thấy đó, với học vấn của cô, cô cảm thấy trường chúng tôi có nên nhận đồng chí Tô Diệp không?”Nếu không phải những học sinh trung cấp chuyên nghiệp này quá mức không có triển vọng, Nhất Trung bọn họ có thể đến mức miễn cưỡng, phá lệ nhận Tô Diệp sao?Một bài thi ra để kiểm tra trình độ, rất dễ tra được độ vững chắc của học sinh.
Huống chi bài thi này, cho dù cô ấy một giáo viên trung cấp chuyên nghiệp làm, cũng chưa chắc có thể được điểm tối đa.
Giáo viên trung cấp chuyên nghiệp nhất thời không nói gì.
Trong lòng cũng ngờ vực.Đồng chí Tô “đi cửa sau” này, cuối cùng thực sự có năng lực, hay được tiết lộ đề thi trước?Phương Chu và Lưu Thu nhìn dáng vẻ đáng thương và bất lực của Cao An Na, trên khuôn mặt lờ mờ lộ ra vẻ ủng hộ, trong lòng đứng ở cùng một chiến tuyến chống lại cùng một kẻ thù.Thầy Chu ở bên cạnh nhìn hồi lâu, cuối cùng không nhịn được nói: “Thôi bỏ đi, Lão Hà, anh dẫn bọn họ đến nghe lớp của Tô Diệp là biết.”Thầy Hà trợn to hai mắt căm giận nhìn thầy Chu một cái, đây là đồng đội heo gì vậy?Anh ấy định mời hiệu trưởng đến thêm sức chống lại, dẫn bọn họ đi nghe lớp của Tô Diệp là được rồi? Dẹp đi! Để họ thấy Tô Diệp, họ sẽ làm tổn thương người khác trước mặt học sinh.Chu Nghị nói: “Lớp cô Tô hôm nay chắc chắn rất thú vị.”Chu Nghị nhìn thấy vẻ mặt không tán thành của thầy Hà, nói: “Nếu cô ấy ngay cả chút áp lực này cũng không chịu được, không thích hợp làm giáo viên trường chúng ta.”Thầy Hà nghĩ nghĩ, cũng đúng, bản thân Tô Diệp không chịu được chút áp lực này, truyền ra thì làm sao có thể tiếp tục ở lại trường? Vì thế anh ấy đưa hai người này đến lớp hai 1.Lúc này, Tô Diệp đã đứng trên bục giảng, cô quét mắt nhìn một vòng dưới bục, đều là một đám trẻ choai choai.
Cô nhìn từng gương mặt non nớt, thanh xuân, không khỏi liên tưởng đến những chuyện hồi chính mình mới bước chân vào trường cấp 2, lúc đó cô cũng khờ khạo không biết gì giống vậy, tràn đầy tò mò và khát vọng về tri thức.Tô Diệp mở miệng nói: “Xin chào các em, cô tên là Tô Diệp, từ nay là giáo viên khoa học của các em.”Cô lấy phấn viết hai chữ to “Khoa học” lên bục giảng, đĩnh đạc nói: “Cái gì là khoa học?”“Phiên âm tiếng Anh của nó là science, các nhà cách mạng vĩ đại đã thảo luận sôi nổi về nó từ mấy chục năm trước, gọi nó là “Ngài khoa học”.
Một trăm năm trước, cánh cổng của triều đại nhà Thanh đã bị phá vỡ bởi những thanh gươm sắc bén và lửa đạn của quân xâm lược.
Từng nhóm từng nhóm thanh niên yêu nước, vì tìm tòi về nó đã kiên định đi đường dài, sang phương Tây du học, để làm vững mạnh đất nước bằng khoa học kỹ thuật, vì tụt hậu sẽ bị đánh bại…”Tô Diệp mở bài đầy tình cảm, nói về lịch sử trong năm phút, cuối cùng kết luận:“Ngày nay, chúng ta nghiên cứu khoa học để bồi dưỡng tâm lý, cũng là để bảo vệ và xây dựng Tổ quốc.
Khoa học có sức hút độc đáo của nó, hôm nay, cô Tô dùng góc nhìn của chính mình, giải thích cho mọi người hiểu khoa học là gì.”Tô Diệp lấy bảo bối của mình ra, vừa lấy vừa trò chuyện hỏi các em thích đồ điện nào nhất, nếu có nhắc đến radio, cô sẽ gọi lên làm trợ lý cho mình..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...