Kiếp trước Trần Hạ Nguyệt là người tỉnh Quỳnh, khi còn bé cô ở nông thôn trồng lúa nước sẽ là một năm hai vụ, tháng một trồng lúa sớm, tháng tám trồng lúa muộn, lúa sớm thì thu hoạch vào tháng năm, lúa muộn thì thu hoạch vào tháng mười, hai tháng giữa là thời gian rảnh rỗi và cấy lúa.
Mà Trần Hạ Nguyệt đọc truyện niên đại đại đa số đều viết về phương Bắc, nhất là bên Đông Bắc kia thì có rất nhiều.
Một số ít thì viết về cuộc sống bên bờ biển hoặc là trên hải đảo, Trần Hạ Nguyệt thật sự không rõ bên Điền Quế thập niên sáu bảy mươi có trồng lúa nước hai mùa hay không.
Trần Hạ Nguyệt cũng biết có một số loại lương thực một năm ba mùa, nhưng cô cũng không biết khu vực nào sẽ trồng một năm ba mùa.
Cũng không biết những năm sáu mươi khu vực Điền Quế có phải sẽ một năm trồng ba mùa hay không, dù sao niên đại này sản lượng lương thực thấp, mọi người cũng rất nghèo, rất hy vọng có thể trồng thêm chút lương thực ăn.
Dựa theo hoàn cảnh thập niên sáu mươi, hẳn sẽ không nhàn rỗi một hai tháng như chỗ cô kiếp trước nhỉ?
“Thu hoạch lúa rồi, nhưng không bao lâu nữa sẽ trồng khoai lang, có thể thu hoạch khoai lang rồi thì chúng ta lại trồng lúa.
" Trương Trình Xuyên giải thích với vợ mình.
Vợ là cô gái thành phố, hẳn sẽ không hiểu quy củ và quy luật trồng trọt ở nông thôn, cho nên anh giải thích cho vợ mình.
Trần Hạ Nguyệt gật gật đầu, thì ra là trồng khoai lang? Rất tốt, tuy rằng khoai lang thời đại này còn chưa trải qua cải tiến, không có sản lượng cao như hậu thế, nhưng sản lượng cũng cao hơn lúa nước nhiều.
Ăn cơm xong tất cả mọi người trở về phòng nghỉ ngơi, dù sao mấy ngày nay thu hoạch lúa thật sự rất mệt mỏi, thu hoạch lúa xong còn phải tiếp tục trồng khoai lang.
Trần Hạ Nguyệt tận dụng hết khả năng làm đồ ăn ngon bồi bổ cho người trong nhà, trứng gà trong nông trường rất nhiều, cho nên Trần Hạ Nguyệt thường xuyên làm cho họ ăn, Trương Đức Bình và Lưu Quế Anh cũng đều mặc kệ trứng gà này từ đâu tới, Trương Trình Xuyên cũng giúp Trần Hạ Nguyệt giải thích.
Trần Hạ Nguyệt cảm thấy lúc trước để Trương Trình Xuyên trở thành phó chủ nông trường là một quyết định rất sáng suốt, dù sao sau này cô và Trương Trình Xuyên phải sống với nhau cả đời, cô làm gì sao anh có thể không biết, cũng không thể chút khác thường cũng không cảm giác được.
Hiện tại không phải à, có Trương Trình Xuyên giải thích và che giấu cho Trần Hạ Nguyệt, Trần Hạ Nguyệt làm đồ ăn ngon bồi bổ thân thể cho người trong nhà, cũng sẽ không ai nghi ngờ cô lấy đâu ra nhiều trứng gà như vậy.
Ngoại trừ mỗi ngày đều có trứng gà ra, thịt heo trong nông trường Trần Hạ Nguyệt cũng đã có thể thu hoạch, Trần Hạ Nguyệt lấy ra một cân thịt ba chỉ hầm đậu phộng, đương nhiên cô cũng không hầm tất cả, còn để lại một chút xào rau.
Bởi vì mỗi ngày Trần Hạ Nguyệt đều lấy trứng gà nấu cho cả nhà ăn, thỉnh thoảng còn có thể ăn thịt heo, trong khoảng thời gian này người Trương gia không gầy đi bao nhiêu, chỉ là quá mệt mỏi cho nên tinh thần không tốt lắm mà thôi.
Thu hoạch thật sự rất mệt, thân thể Trần Hạ Nguyệt không thể làm việc quá mệt mỏi, cho nên cô xuống đồng cũng chỉ làm một hai giờ rồi về nhà, sẽ không đi làm cùng thời gian với những người khác.
Sau khi trồng khoai lang xong, Trần Hạ Nguyệt bảo Trương Trình Xuyên đưa mình ra ngoài một chuyến, lúc trở về cầm một cân thịt ba chỉ về làm một bữa thịt kho tàu.
Trần Hạ Nguyệt xên đường phèn ra màu nâu trộn vào thịt ba chỉ, cho vào cùng nguyên liệu bát giác hầm cách thủy hai giờ, hầm thịt ba chỉ đến mềm mại, mùi tương nồng đậm.
Bởi vì bữa thịt ba chỉ này của Trần Hạ Nguyệt, chắc khoảng mười mấy hộ gia đình ở xung quanh Trương gia đều ngửi thấy mùi thịt kho tàu, bọn nhỏ bị thèm tới khóc, người lớn cũng bị thèm muốn chết, chỉ là người lớn sĩ diện không khóc mà thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...