Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng


Chủ nhiệm Hồ lại khiếp sợ lần nữa: "Vậy cô muốn vào Liên Đoàn Phụ nữ của đội sản xuất sao?"Nguyễn Dao gật đầu: "Làm như vậy, thật ra có hai điểm tốt, thứ nhất là tôi có thể hiểu rõ quần chúng hơn, thứ hai là có thể nhường vị trí cán bộ công xã cho người khác.""Theo tôi biết, không ít cán bộ làm việc trong đội sản xuất đều có biểu hiện rất tốt.


Ví dụ như đồng chí Chu Tú Hồng của đội sản xuất Tây Câu chúng tôi, một mình thím ấy làm cán bộ Liên Đoàn Phụ nữ trong đội sản xuất, bình thường giúp đỡ xử lý mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, chỉnh lý tài liệu tuyên truyền, tất cả đều là một mình thím ấy làm.

Tôi cảm thấy không bằng nhường cơ hội này cho đồng chí như Chu Tú Hồng, không chỉ có thể khiến mọi người tâm phục khẩu phục, mà còn có thể truyền cảm hứng cho các cán bộ khác trong đội sản xuất, cho bọn họ biết, chỉ cần làm việc chăm chỉ sẽ có cơ hội được cất nhắc."Chủ nhiệm Hồ và thư ký Trần nghe vậy, hai người liếc nhìn nhau.Thanh niên tri thức Nguyễn còn ưu tú hơn so với tưởng tượng của bọn họ.Người bình thường nghe nói có thể đến công xã làm việc đều vui mừng muốn bay lên, thanh niên tri thức Nguyễn lại từ chối công việc này, còn nhường cơ hội thăng chức cho các đồng chí khác.Thật nhiều đồng chí tốt chí công vô tư..Chủ nhiệm Hồ và thư ký Trần bàn bạc xong, nói: "Chúng tôi tiếp thu ý kiến của thanh niên tri thức Nguyễn, vậy cô sẽ làm chủ nhiệm Liên Đoàn Phụ nữ ở đội sản xuất Tây Câu.

Về phần đồng chí Chu Tú Hồng mà cô nhắc tới, tôi cũng có ấn tượng, thật sự là một đồng chí tốt có thể chịu được vất vả, cứ để bác ấy đến công xã làm việc đi."Nguyễn Dao lại cảm kích lần nữa: "Cảm ơn hai bác, người ta nói thiên lý mã thường có, Bá Lạc* lại hiếm có, có thể gặp được hai bác, tôi thật sự rất may mắn."*Bá Lạc: Người thời Xuân Thu, nước Tần, giỏi về xem tướng ngựa.


Ngày nay dùng để chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài.Thư ký Trần và chủ nhiệm Hồ nghe mình được gọi là Bá Lạc, trên mặt đều vui vẻ tươi cười.Chẳng bao lâu thịt kho tàu đã được bưng lên, thư ký Trần và chủ nhiệm Hồ không nói nữa, vui vẻ thưởng thức.Nguyễn Dao gắp một miếng thịt kho tàu bỏ vào miệng, thịt kho được hầm đến óng ánh trong suốt, ăn vào là tan.Cô thỏa mãn nheo mắt lại.Mọi thứ diễn ra suôn sẻ hơn cô nghĩ.Tiến vào Liên Đoàn Phụ nữ get √Làm chủ nhiệm Liên Đoàn Phụ nữ get √Mặc dù chỉ là chủ nhiệm Liên Đoàn Phụ nữ của đội sản xuất, địa vị không bằng cán bộ công xã, nhưng làm tư lệnh chỉ huy còn hơn là đi làm tôm binh tiểu tướng.Nếu cô đến công xã, chắc chắn sẽ bó tay bó chân, thà làm một lãnh đạo nhỏ trong đội sản xuất, quay trở lại tuyển dụng thêm vài cán bộ, sau đó đội quân tóc dài của cô sẽ dần dần thành hình.Hơn nữa, nếu cô thực sự đi đến công xã làm việc thì sẽ không thể giúp đỡ những người phụ nữ bị bạo hành trong đội sản xuất.**Ngày hôm sau, Nguyễn Dao hào hứng đi cùng thư ký Trần và Hồ chủ nhiệm đến chính quyền huyện.Đến chính quyền huyện, nhìn thấy một biểu ngữ lớn treo ở cửa, trên đó viết: Đại hội biểu dương đồng chí Nguyễn Dao - phần tử tiên tiến yêu nước dám làm việc nghĩa.Nhìn thấy biểu ngữ, thư ký Trần và chủ nhiệm Hồ còn kích động hơn cô, giống như được tiêm máu gà vậy.Hội nghị khen thưởng nhanh chóng bắt đầu.Huyện trưởng ngồi trên cùng và đưa ra một tuyên bố chính thức: "...!Thế lực bên ngoài biên giới dùng đủ loại thủ đoạn mua chuộc tình báo của nước ta, làm cho người ta đau lòng là có vài người vì lợi ích nhỏ mà không tiếc bán đứng quốc gia, đối với những kẻ phản quốc này, quốc gia tất sẽ trừng trị nghiêm khắc, tuyệt đối không bỏ qua bất kỳ con cá nào lọt lưới!""Đồng thời làm cho người ta vui mừng, có một số đồng chí bất chấp sự an nguy của bản thân, đứng lên trong thời khắc nguy cấp ngàn cân treo sợi tóc, kịp thời ngăn chặn tình báo quốc gia bị rò rỉ, bảo vệ thành công an ninh quốc gia, người này chính là đồng chí Nguyễn Dao của đội sản xuất Tây Câu công xã Thiết Nhân, chúng ta hãy dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhất cảm ơn đồng chí Nguyễn Dao, và mời cô lên sân khấu phát biểu."Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Nguyễn Dao ngẩng đầu ưỡn ngực bước lên bục.Huyện trưởng, phó huyện trưởng và các nhà lãnh đạo khác bắt tay cô, chủ tịch Liên Đoàn Phụ nữ cũng tự tay đeo cho cô một bông hoa lớn màu đỏ.Sau khi tiếng vỗ tay lắng xuống, Nguyễn Dao cầm một cái loa lớn trong tay, nói với mọi người: "Cảm ơn tổ chức, cảm ơn lãnh đạo đã khẳng định tôi.


Có câu nói, quốc gia quốc gia, có quốc mới có gia, chỉ khi an ninh quốc gia giàu mạnh thì cuộc sống của chúng ta mới có thể sung túc và ổn định.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận