Thập Niên 60 Cuộc Sống Mãn Nguyện Của Quân Tẩu
Nhóm dịch: Bánh BaoTô Hàn vội vàng hỏi anh gần đó có xã cung ứng tiêu thụ hay không, biết được quả nhiên không có, cô lại hỏi phòng hậu cần nơi đây bao lâu đi huyện một lần.
“Phòng hậu cần một tháng đi ra ngoài vận chuyển vật tư một lần, muốn mua cái gì có thể để bọn họ hỗ trợ mang theo, cũng có thể đi xe bọn họ tự mình đi mua.
”Tô Hàn gật đầu ghi nhớ.
Về đến nhà, Lục Tuân nói doanh trại còn có chút việc, bảo cô tùy tiện làm chút gì đó.
Hai người tạm biệt nhau ở trước cửa nhà.
Tô Hàn về đến nhà nhìn bể nước đầy, trên dây phơi quần áo Lục Tuân thay ngày hôm qua, còn có viện đã sạch sẽ không có cỏ dại.
Đột nhiên cảm thấy người đàn ông này cũng không tệ lắm.
Công muốn làm việc thiện, trước hết phải lợi dụng.
Tô Hàn chuẩn bị làm mấy đôi găng tay, bên này nhiệt độ rất cao, hơi không chú ý sẽ bị rám nắng, rám nắng còn không đáng sợ, chỉ sợ bị phơi nắng mặt đầy vằn, cho nên mũ rơm tốt nhất cũng phải có một cái.
Tô Hàn rất nhanh lập xong danh sách, mở ra một đống vải ghép lại xem có thể làm được gì không.
Vải trong tay cô không nhiều lắm, chỉ có một ít vải thô lúc trước dùng để làm khăn gói rồi, giặt sạch dùng để làm găng tay hẳn là được.
Lấy ra một miếng vải thô màu lam, Tô Hàn rửa sạch sẽ phơi, lại tìm kéo nhỏ kim tuyến, chuẩn bị đi phòng thủ công được quy hoạch ở lầu hai làm một đôi vỏ gối.
Ngày hôm qua trải giường xong mới phát hiện, mẹ của Lục Tuân là dì Nguyễn chuẩn bị cho bọn họ hai cái khăn gối, giấc ngủ của Tô Hàn không tốt lắm, một đêm qua khăn gối đã sớm rơi sang một bên, ngẫm lại vẫn là vỏ gối thuận tiện hơn một chút.
Vừa đi tới phòng thủ công, liền nhìn thấy một bộ chăn quân dụng chỉnh tề, còn có hai bộ quân phục đặt ở phía trên.
Tô Hàn bật cười, đừng nói tối hôm qua Lục Tuân ở chỗ này ngủ, anh cũng không ngại nằm trên sàn nhà.
Những chăn gối này để ở chỗ này dễ dàng tích bụi, Tô Hàn ôm đống đồ đó đặt vào một cái rương gỗ bên cạnh.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...